Page 339 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 339
rằng nó lại nằm trốn trong cái chỗ bẩn thỉu bên cạnh cái thùng đựng củi
đóm. Bà không quấy rầy nó.
Sam không xuất hiện cho đến giờ uống trà ngày hôm sau. Và sau khi
liếm láp những vết thương, nó ngồi đối mặt với ngọn lửa, bơ phờ, sưng sỉa
và lặng câm như một con chó. Đây không phải là “chỗ” để bà Chauncey lợi
dụng ưu thế, bà nghĩ. Bà chẳng ngó ngàng gì tới con vật ngoại trừ việc thoa
một chút mỡ lợn lên những vết thương của nó. Tuy nhiên, bà vui mừng
nhận thấy nó ở lại nhà trong hai ngày kế tiếp. Bà giật mình thức giấc vào
đêm thứ ba và nghe thấy tiếng rền rĩ gầm rú hơn bao giờ hết từ những bụi
mận gai, mặc dù bản thân Sam ngồi bất động bên ngọn lửa. Đôi tai nó nhúc
nhích, bộ lông nó xù lên. Nó hắt hơi và phì nước bọt, nhưng vẫn bất động.
Khi ông Cullings ghé lại, Sam trốn ngay vào hầm chứa than, nhưng dần
dà cách xử sự của nó với bà Chauncey ngọt ngào trở lại như thường lệ. Và
trong vòng nửa tháng sau đêm rằm, cả hai có lại tình bầu bạn thân mật cũ.
Nó trở nên lành lặn, mượt mà, tự tin và đúng giờ. Không có một vị khách
không mời nào thuộc chủng loài của nó từ Haggudsdon xuất hiện. Những
tiếng động ban đêm đã tắt hẳn. Post Houses với mọi vẻ ngoài của nó –
ngoại trừ sự xấu xí – trở nên thanh bình và yên tĩnh như bất kỳ ngôi nhà
đơn độc nào ở nước Anh.
Nhưng, chao ôi. Khi nhìn thấy ánh trăng non đầu tiên, tâm trạng và
những thói quen của Sam lại bắt đầu thay đổi. Nó đi thơ thẩn với ánh mắt
lén lút và gian xảo. Và khi kêu gừ gừ và cọ mình nịnh nọt chủ nó, toàn bộ
dáng vẻ của nó là một bức tranh dối trá. Nếu tình cờ bà Chauncey bước vào
căn phòng mà nó đang ở, ngay lập tức nó nhảy xuống khỏi cái cửa sổ mà
nó đã nằm như thể cố chứng tỏ rằng nó không nhìn ra ngoài cửa sổ. Có lần,
lúc sắp tối, dù không rình mò, bà không cưỡng lại được việc dừng lại ở cửa
phòng khách, nhìn qua khe hở của cánh cửa mở hé. Và kia, trên lưng cái
ghế cầu kinh cứng trước đây thuộc về bà cô Miranda của bà, Sam đang
ngồi xổm trên hai chân sau. Và không có chút ngờ vực nhỏ nhất nào rằng
nó đang ra hiệu một cách hùng hồn với một kẻ quan sát nào đó ở bên ngoài
bằng hai chân trước. Bà Chauncey quay đi, tim đau nhói.
https://thuviensach.vn