Page 341 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 341
cỗ xe hai ngựa tới đón chị ở ga. Tất cả chúng em đang mong gặp chị trong
vài ngày tới. Emmie dạo này đã khỏi ho – chỉ kêu khục khặc khi nó nhớ tới
chứng ho và không bao giờ ốm đau gì hết. Em yêu của chị. (Bà) Gertrude
Chauncey.”
Trước lòng tốt đó và với mọi nỗi lo buồn đủ thứ, bà Chauncey hầu như
kiệt sức. Sau đó khoảng một hai giờ, khi người chủ hàng thịt tới giao thịt,
ông ta mang về làng một bức điện tín của bà. Hôm thứ Hai, hành lý của bà
đã thu xếp xong, và tất cả những gì còn lại là bỏ con Sam vào một cái giỏ
để chuẩn bị cho cuộc hành trình. Nhưng tôi buộc phải nói rằng người bảo
vệ cũ của nó cần phải hành động nhiều hơn là chỉ những lời thuyết phục để
thực hiện được việc này. Thật ra ông Cullings đã phải dúi con vật xuống
với đôi tay có mang găng trong lúc bà Chauncey đóng nắp giỏ và ấn một
cái xiên qua đó để giữ chặt nắp. “Điều gì cần thực hiện phải được thực
hiện,” người chở hàng thuê nói khi ông ta chà một nhúm đất lên những chỗ
bị mèo quào. “Và ý tôi là, nên thực hiện nó cho xong. Hãy nhớ lấy lời tôi,
ma-đam ạ.”
Bà Chauncey rút trong cái ví da ra một đồng si-ling, nhưng không trả lời.
Thật sự, mọi sự phiền toái đó rốt cuộc tỏ ra là vô ích. Ở ga đầu mối
Blackmoor cách Haggurdsdon ba mươi dặm, bà Chauncey phải đổi tàu. Cái
rương của bà và cái giỏ đựng Sam được đặt cùng nhau trong sân ga bên
cạnh nửa tá lon sữa rỗng và vài con gà trong một cái thùng thưa, còn bà
Chauncey thì đi tới hỏi thăm ông xếp ga để chắc chắn về cửa lên tàu của
mình.
Tiếng cục tác hoảng hốt của mấy con gà khiến cho bà phải vội vã quay
trở lại chỗ để đồ đạc, chỉ để nhận ra rằng bằng cách nào đó Sam đã đẩy
được cái xiên ra khỏi ống giữ của cái giỏ. Nắp giỏ mở toang và trong giỏ
trống rỗng. Thật sự, một con gà mái khốn khổ nằm hấp hối ở đó là chứng
cứ không chỉ cho khả năng của Sam mà cả sự hung ác không biết xót
thương của nó.
https://thuviensach.vn