Page 340 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 340
Từ đó trở đi, Sam càng lúc càng làm ngơ và coi thường chủ nó, xấc xược
và trơ tráo một cách công khai. Ông Cullings đã có lời nói giúp. “Ma-đam
ạ, nếu tôi có một con mèo có những cung cách như thế, sau tất cả những cư
xử tốt đẹp, những con cá tươi hàng tuần và món kem, mà theo tôi biết,
không hề có chút váng nào, tôi sẽ… tôi sẽ mang nó đi cho.”
“Cho ai?” Bà Chauncey tội nghiệp hỏi.
“À, tôi không biết tôi quan tâm tới việc người đó là ai tới mức nào.
Những kẻ xin ăn không có quyền chọn lựa, thưa bà.”
“Có vẻ như nó không có bạn bè nào trong làng,” bà Chauncey nói, cố hết
sức giữ cho giọng nói nhẹ nhàng.
“Bà không biết đâu, khi chúng đen và có đôi mắt tròn như thế,” ông
Cullings nói. “Ở Hogges Bottom có một bà cụ. Con mèo của bà ta có thể là
anh em sinh đôi với Sam.”
“Không đâu, con mèo đó bị ghẻ lở,” bà Chauncey nói, trung thành cho
tới cùng. Người chở hàng thuê nhún vai, leo lên chiếc xe ngựa và quay về.
Bà Chauncey đi vào nhà, đặt những con cá trích ánh bạc trên bàn, ngồi
xuống và bật khóc.
May mắn là ngày hôm sau – nghĩa là tròn năm ngày trước kỳ trăng rằm
kế tiếp – bà nhận được thư của cô em dâu ở Shanklin, trên đảo Wight, mời
bà đến thăm họ một thời gian.
“Emma thân mến. Thỉnh thoảng chắc chị cảm thấy rất cô độc khi phải
câm lặng trong ngôi nhà cọt kẹt cách quá xa những láng giềng khác đó.
Thật tuyệt là chị có con Sam làm bầu bạn, nhưng nói cho cùng, như
Georges bảo, một con thú nuôi cũng chỉ là một con thú nuôi. Và tất cả
chúng em nghĩ rằng đã tới lúc chị nên tới nghỉ với chúng em. Lúc này em
đang nhìn ra cửa sổ. Biển rất tĩnh lặng như một hồ nước nhỏ, với một màu
xanh biếc tuyệt đẹp. Những con thuyền đánh cá đang tới gần với những
cánh buồm nâu. Đây là thời điểm tốt nhất trong năm đối với chúng em, vì
mùa dạo chơi đang tới rất gần và ở đây có rất ít khách viếng thăm, và trời
thì trong vắt không một đám mây. Goerges bảo chị phải tới. Anh ấy sẽ đánh
https://thuviensach.vn