Page 335 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 335
tràng cười the thé. Khi nghe thấy nó, Sam vội vã rời khỏi cửa sổ, và không
có chút cố gắng che đậy nào, nó phóng từ bàn trang điểm sang cái thành
thấp hơn của chiếc giường.
Hành vi vô lễ này không thể được bỏ qua thêm nữa. Bà Chauncey tội
nghiệp ngồi bật dậy, kéo cái mũ trùm đầu xuống sát tai hơn, rồi đưa tay về
phía cái ghế bên cạnh giường, đánh một que diêm rồi thắp cây nến lên.
Việc chậm rãi quay đầu sang và đối diện với người bạn của bà thật sự là
một nỗ lực to lớn đối với bà. Lông nó dựng lên khắp thân hình như thể nó
vừa bị điện giật. Bộ ria của nó cũng chĩa thẳng ra. Trông nó ít nhất to gấp
đôi kích thước thường ngày. Đôi mắt nó rực lên và khi ngoảnh mặt khỏi cái
nhìn của bà, nó cất tiếng kêu nho nhỏ kéo dài Miaoriou-rou-rou-rou!
“Tao bảo là không,” bà hét lên với con vật. Khi nghe thấy tiếng bà, nó
chậm chạp quay lại và đối diện với bà. Dường như cho tới lúc đó bà
Chauncey chưa bao giờ thật sự nhìn thấy vẻ mặt của Sam như trong thực tế.
Nó không giống mấy với vẻ mặt của một con cọp đang nhếch nanh cười,
nhưng cái vẻ khinh khỉnh trơ tráo đó biểu hiện không chỉ điều nó muốn mà
cả điều nó có ý định đạt được.
Dù lúc này việc ngủ không thành vấn đề nữa, bà Chauncey vẫn có thể tỏ
ra cố chấp. Nhưng dường như con vật tỏa ra một sức tác động nào đó trên
chính cái vẻ mặt đó khiến bà gần như không thể cưỡng lại. Bà rời khỏi
giường, mang dép vào rồi bước tới cửa sổ. Một lần nữa tiếng kêu kỳ lạ phát
ra từ thành giường. Bà kéo tấm màn lên và ánh trăng từ khắp cánh đồng
hoang tràn vào căn phòng. Khi bà quay lại để phản đối con vật vì sự vô ơn,
và tất cả những việc làm không thích đáng và sự lừa dối của nó, có một cái
gì đó đầy đe dọa, bướng bỉnh và dữ tợn trong thái độ của nó đến nỗi bà
không còn do dự nữa.
“Được, hãy nhớ lấy lời tao!” Bà hét lên với giọng run run, “mày sẽ
không được ra bằng cửa. Nhưng nếu mày muốn thưởng thức bồ hóng, thì sẽ
có bồ hóng.”
https://thuviensach.vn