Page 69 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 69

Nhưng  khi  nó  mở  mắt  ra  nhìn  quanh,  quang  cảnh  đã  đổi  thay  –  khu
                 vườn, ngôi nhà, những bức tường lâu đài, những tháp canh đổ nát, những

                 vách đá, biển cả và hang núi - tất cả đã biến mất. Ở nơi này không có một

                 tia nắng ban chiều nào, không có một làn gió biển mơ hồ nào khuấy động
                 bầu không khí. Đó là một nơi yên tĩnh lạ lùng, nằm tắm mình trong một làn

                 ánh sáng màu xanh nhạt mà nó không biết phát ra từ đâu. Xung quanh và

                 trên đầu nó, ánh sáng nhợt nhạt lóe lên trong những phiến đá thạch anh của
                 hang động. Và âm thanh duy nhất có thể nghe thấy được là một tiếng thở

                 dài xa xăm, giống như là tiếng sóng thủy triều.

                    Ở đây, trong khu vườn cây ăn quả của những Người Nhím có rất nhiều

                 cây, thân chúng cắm sâu vào lớp cát trắng mịn như sương muối. Những
                 cành cây trĩu nặng những quả nhiều màu sắc như đá quý. Và có tiếng chim

                 hót rất du dương dù Griselda chẳng nhìn thấy con nào. Bầu không khí có vẻ

                 mong manh và dịu dàng trong ánh sáng biển xanh mờ. Nó có thể nghe thấy
                 một âm thanh duy nhất khác là tiếng nước chảy róc rách mơ hồ giữa những

                 tảng đá. Dòng nước đã tự vùi mình dưới những lớp cát của khu vườn.

                    Thần lùn mang tới một số giỏ cói nhỏ, và bảo cho Griselda biết những gì

                 nó phải làm. “Nhặt những trái đã rụng xuống,” ông ta nói, “không được hái
                 trái nào trên cành, và xếp chúng vào giỏ theo màu sắc và loại trái, mỗi loại

                 vào một giỏ. Nhưng phải chắc là không được trèo lên hay rung cành cây.

                 Khi hết giờ làm việc của cô, ta sẽ quay lại đây.”

                    Griselda bắt tay vào việc ngay. Dù những cành trên đầu đầy trái, chỉ có

                 một ít trái rụng xuống, và lúc đầu, có vẻ như nó chỉ cần vài phút để nhặt
                 chúng xếp vào giỏ. Nhưng bầu không khí loãng và tối của hang động khiến

                 cho nó buồn ngủ, và vì nó cứ phải khom người liên tục để nhặt, mí mắt nó

                 nặng trĩu đến nỗi nó e rằng nó có thể ngủ quên bất cứ lúc nào. Và nếu nó
                 ngủ thiếp đi, chuyện gì sẽ xảy ra? Nó có trở lại mặt đất được hay không?

                 Tất cả những chuyện này phải chăng chỉ là một giấc mơ? Nó rửa đôi mắt

                 với làn nước lạnh như tuyết nhỏ xuống từ những tảng đá; và lúc này nó
                 tưởng như mình nghe thấy một tiếng kim khí loảng xoảng mơ hồ như thể

                 tiếng gõ, đập và những giọng nói nho nhỏ ở phía xa. Nhưng ngay cả khi tất





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74