Page 65 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 65
Dù Griselda có thể nói được gì đi nữa thì cũng chẳng ích chi. Ông ta
không muốn nghe nó nói. Nó càng van nài ông ta hãy kiên nhẫn và rồi nó
sẽ trả lại món nợ thì ông ta càng gắt gỏng và giận dữ. Và việc nhìn những
dòng nước mắt lăn tròn trên đôi má dọc theo hai cánh mũi bé nhỏ của nó
chỉ làm ông ta thêm nổi trận lôi đình.
“Ta sẽ chờ cô thêm một ngày nữa,” cuối cùng ông ta nói oang oang.
“Một! Ta sẽ quay lại vào ngày mai lúc hoàng hôn, và từng xu một phải có
sẵn cho ta. Những gì ta làm, ta có thể xóa đi! Những gì ta thực hiện, ta có
thể phá tan! Ha ha! Để rồi xem!” Nói xong, ông ta đùng đùng đi ra vườn và
biến mất.
Griselda thấy thật khốn khổ và đầu óc nó rối bời đến nỗi nó không thể
làm được gì một lúc lâu ngoài việc ngồi thừ người, lạnh cóng và trống
rỗng, nhìn ra ngoài khung cửa mở. Những đồng xu có thể đi đằng nào?
Chuột không ăn những đồng xu. Hay là nó bị mộng du? Ai có thể lấy trộm
chúng? Và làm thế nào nó kiếm được số tiền nhiều như thế chỉ trong một
ngày làm công?
Trong khi nó đang ngồi ủ ê suy ngẫm, từ tầng gác trên đầu nó vọng
xuống tiếng đập bum, bum, bum. Nó đứng bật dậy, đốt một cây nến từ lửa
trong bếp lò, nhúng đôi mắt nó vào cái thùng nước lạnh mà ông già mặc áo
lông chuột chũi đã lấy từ giếng nước vào, và mang buổi ăn tối lên cho bà
nó.
“Hôm nay bà có nghe tiếng động nào trong nhà không bà?” Nó hỏi một
cách cảnh giác khi nó đặt chén nước hầm thịt vào đôi tay xương xẩu của bà
nó. Nghe câu hỏi này, bà nó, dù đang đói bụng, chợt trở nên bực bội. Chiều
nào, bà cụ bảo với Griselda, bà cũng đã cảnh báo với nó rằng có một con
vật lạ nào đó đã đột nhập vào dưới nhà lục lọi khi nó đang làm việc ở nông
trại. “Cháu chẳng bao giờ để ý tới, thậm chí cháu còn không thèm trả lời
bà,” bà cụ nói. “và giờ thì đã muộn rồi. Hôm nay bà chẳng nghe thấy gì
cả.”
https://thuviensach.vn