Page 60 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 60
xanh xanh bên dưới. Và ở đó, ông già áo da chuột chũi đang đứng nhìn lên
nó.
Khoảng một, hai giờ sau đó, khi mặt trời đã khuất hẳn sau dãy đồi xanh
phía ngoài thôn và Griselda đang ngồi một mình bên bếp lửa, bộ đồ nghề
may vá đặt trên đùi, nó nghe thấy tiếng bước chân lệt sệt trên lớp sỏi bên
ngoài, rồi thần lùn xuất hiện ở cửa sổ. Griselda cám ơn ông ta một cách
chân thành vì những gì ông ta đã làm cho nó, rồi nó móc ra từ cái ví da của
bà nó một trong ba đồng xu mà nó đã kiếm được ở trang trại.
Thần lùn nhìn đồng xu một cách thèm khát, rồi đưa tay chỉ vào một cái
lọ thiếc cũ nằm trên kệ ống khói, ông ta bảo Griselda bỏ đồng xu vào đó,
giữ giùm cho tới lúc ông ta yêu cầu.
“Chín ngày,” ông ta nói, “Ta sẽ làm việc cho cô – ba và ba và ba – và chỉ
thế thôi, với cùng một giá tiền. Và cô phải trả cho ta tất cả món tiền cô nợ
ta. Ta sẽ tới vào mỗi tối để nhìn vào cái lọ.”
Thế là Griselda rón rén trèo lên tấm chắn nhà bếp, bỏ đồng xu vào cái lọ
rồi đóng nắp lọ lại. Khi nó quay ra, ông già áo lông chuột đã bỏ đi.
Đêm đó, trước lúc đi ngủ, nó nhìn ra cửa. Trên bầu trời không còn màu
sắc nào ngoại trừ màn đêm xanh đen thăm thẳm; nhưng một mảnh trăng,
mỏng như vỏ trứng, đang treo lơ lửng trên ngọn đồi phía tây, và chẳng bao
lâu nữa cũng sẽ đi theo mặt trời ở bên ngoài nó. Griselda nghiêm trang cúi
đầu chào vầng trăng bảy lần, và lắc lắc cái ví cũ trong túi nó.
Khi nó xuống nhà vào sáng hôm sau, căn bếp đã được quét dọn. Một
ngọn lửa nhảy múa chập chờn bên dưới ống khói. Chén bát, đĩa muỗng của
nó đã được bày sẵn trên bàn, và một chén cháo sữa bốc khói đang sưởi
mình trên bếp. Khi Griselda mang chén cháo lên cho bà nó, đôi mắt của bà
cụ mở to kinh ngạc, vì Griselda chỉ vừa rời khỏi đó một phút trước. Bà húp
một ngụm cháo, liếm môi, húp thêm ngụm nữa, rồi hỏi Griselda rằng nó đã
nêm thứ gì vào cháo. Nó có một mùi vị mà bà chưa bao giờ nếm trước đó.
Và Griselda bảo với bà nó rằng đó là một bí mật.
https://thuviensach.vn