Page 61 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 61

Hôm đó người chủ trại trao cho Griselda vài con gà mái tàu già lông
                 vàng để nhổ lông mang ra chợ bán. “Chúng đã sống những ngày tốt đẹp,

                 nhưng đã tới lúc phải vào nồi,” ông ta bảo. Sau khi nghe rằng bà của nó đã

                 khoẻ hơn, ông ta giữ nó lại làm việc cho tới tận xế chiều. Thế là Griselda
                 vừa nhổ lông gà vừa ca hát. Nó thương xót cho lũ gà mái già, nhưng lại

                 sung sướng khi nghĩ tới khoản tiền công. Thế rồi một lần nữa người chủ

                 trại trả cho cô bé hai xu, cộng thêm một xu tiền thưởng, lần này không phải
                 vì màu tóc óng vàng, mà vì “đôi mắt xám long lanh” của nó. Vậy là lúc này

                 trong ví nó đã có năm xu, thế nhưng lại chẳng cần dùng tới xu nào trong số
                 đó, ngoài một xu đã trả cho thần lùn đêm qua.


                    Khi Griselda về tới nhà, không chỉ mọi thứ trong bếp được cọ rửa bóng
                 lộn hơn bao giờ hết, mà trên cái ngăn bên của lò sưởi còn có một nồi nước

                 xuýt đang sôi sùng sục. Qua mùi thơm của nó, có thể đoán trong nồi không

                 chỉ củ cải đỏ, hành tây và những thứ rau thơm, mà còn có cả một con thỏ
                 non. Ngoài ra, một dãy vườn mới vừa đánh luống xong; ba luống cải bắp

                 non vừa nhú mầm, và như Griselda đoán, hai luống khác là đậu ván và đậu
                 Hà Lan. Bất kể thần lùn làm cách nào, ông ta đã thực hiện thật tốt công việc

                 của mình.

                    Thật đúng giờ - mặt trời vừa lặn sau dãy đồi – ông ta đã có mặt ở cửa

                 bếp để lấy tiền công. Griselda mỉm cười chào, cảm ơn ông ta và lấy ra một

                 đồng xu. Ông ta nhìn nó một cách khao khát; rồi lại nhìn cô bé. Và ông ta
                 bảo, “Bỏ đồng xu đó vào lọ luôn đi.” Thế là lúc này trong cái lọ thiếc của

                 ông ta đã có hai xu, và trong ví của Griselda có bốn xu.

                    Cứ thế, mấy ngày trôi qua. Bà cụ dần dà bình phục, và vào Chủ nhật kế

                 đó - quấn mình trong một cái khăn giống như một con mèo già lông đốm –

                 bà ngồi lên một lúc bên cạnh chiếc cửa sổ. Trong phần lớn những buổi sáng
                 đó, Griselda ra ngoài để làm việc ở nông trại hay trong thôn; và trong một

                 hai buổi sáng, nó ở nhà, ngồi với bà nó để hoàn tất công việc may vá hoặc

                 những việc khác mà nó thấy cần làm.










                                                                                                     https://thuviensach.vn
   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66