Page 66 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 66

Sau khi sắp xếp cho bà ngủ yên, Griselda vội vã trở xuống bếp. Lúc này
                 trời đã tối đen. Nó không thể ngồi chờ tới sáng. Nó phải quyết định sẽ phải

                 làm gì. Rời khỏi bà nó đang uể oải và buồn ngủ sau bữa ăn tối, nó rón rén

                 rời khỏi phòng và nhẹ nhàng khép cánh cửa sau lưng lại.

                    Nó đi mò mẫm đi dưới những bức tường phủ đầy dây trường xuân tới

                 cánh cửa nhỏ, rồi nhanh nhẹn trèo lên sườn dốc phủ đầy cỏ dại ở vách núi,
                 dưới ánh trăng lặng lẽ. Một con cú bỗng rúc lên. Từ phía xa bên dưới, nó có

                 thể nghe thấy tiếng thủy triều vỗ nhẹ vào những tảng đá trên bờ biển; và

                 bên trên mặt biển, bầu trời vô cùng sống động với những vì sao.

                    Vẫn còn ánh đèn le lói ở một cánh cửa sổ tầng trên khi Griselda tới trang

                 trại. Nó theo dõi ánh đèn và những cái bóng tới lui xuyên qua khoảng tối
                 đen một lúc, rồi cuối cùng rụt rè nhấc cái vòng sắt lên và gõ cửa. Chính ông

                 chủ trại đi ra. Ông ta đứng đó, khoác áo ngủ, một cái giá nến trong tay, nhìn
                 nó qua ánh nến, ngạc nhiên khi thấy một người khách quá muộn đang đứng

                 đó dưới ánh sao, người quấn trong một chiếc khăn choàng. Nhưng ông ta

                 nói chuyện với nó một cách từ tốn. Và rồi Griselda tuôn ra câu chuyện của
                 mình, chỉ không nhắc một lời nào đến thần lùn.


                    Nó bảo ông chủ trại rằng nó đang gặp rắc rối to; rằng, dù nó không thể
                 nói lý do với ông được, nó cần phải có tám xu vào trước chiều tối hôm sau.

                 Và nếu như ông ta có thể cho nó mượn số tiền đó và tin tưởng nó, nó xin
                 hứa rất chân thành rằng nó sẽ làm việc bao lâu cũng được theo ý của ông ta

                 để bù lại số tiền.

                    “Chà,” ông chủ trại nói. “Thật là một câu chuyện lạ lùng! Nhưng sao

                 không làm việc bốn ngày, rồi ta sẽ trả cho cháu tám xu.” Nhưng Griselda

                 lắc đầu. Nó bảo ông ta rằng điều đó không thể được; rằng nó không thể
                 chờ, dù chỉ là một ngày.


                    “Vậy thì thế này,” ông chủ trại nói, tự cười thầm, vì ông ta rất tò mò
                 muốn biết nó sẽ dùng số tiền đó vào việc gì. “Ta không thể giao cho cháu

                 việc nào vào ngày mai, và ngày hôm sau nữa cũng chưa chắc chắn. Nhưng

                 giả sử như không có việc nào trong suốt tuần, nếu cháu hứa sẽ cắt mái tóc






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71