Page 77 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 77
“Ổ, cậu Tim,” Letitia nói, “cậu thật háu ăn.”
“Điều tệ nhất là cậu chẳng bao giờ bỏ được thói này,” ông cụ nói. “Tự
cháu sẽ thấy trong bữa cơm trưa. Và nếu cậu không nhầm, cậu đã có thể
ngửi thấy mùi của món thịt hầm táo. Nhưng đừng để ý tới chuyện đó - nó
chẳng ích gì - cho tới khi bữa ăn đã sẵn sàng. Nhưng trong bất cứ trường
hợp nào, Letitia ạ, cậu chắc là cháu sẽ đồng ý rằng bà bạn già Lump của
cậu là loại bạn già rất phù hợp đối với một cậu nhóc có một cái bao tử khá
to. Tất nhiên, cậu chỉ tới ở với bà vào những dịp nghỉ lễ. Và trong những
ngày đó, trong lúc có rất nhiều thứ thức ăn khó nhá ở trường, “các bài
phạt”, gậy ba toong, cuống cải bắp, cá tuyết, bột nhào tráng mỡ, dầu hải ly,
những thứ thường ngày và không thường ngày, không có gì kinh khủng cho
bằng một nhiệm vụ trong kỳ nghỉ. Những nhiệm vụ trong kỳ nghỉ, cháu ạ,
luôn nhắc cậu nhớ tới một cô bé gái muốn đi bơi:
Mẹ ơi cho phép con nha
Ra ngoài bơi lội chút cho khỏe người?
Con yêu của mẹ, được thôi!
Nhưng con nhớ xếp cho ngay áo quần
Và con nhớ chớ tới gần
Nước nôi, kẻo sẽ chết chìm nghe con!
“Bài hát mà cháu biết là “Hãy treo quần áo của con lên một cành cây.”
Letitia nói.
“Tất cả đều rất hay,” ông cụ nói, “nhưng cháu cứ hát cho cậu nghe một
lần. Rồi chúng ta sẽ kết hợp cả hai lại như vầy:
Mẹ ơi cho phép con nha
Ra ngoài bơi lội chút cho khỏe người?
Con yêu của mẹ, được thôi!
Nhưng con nhớ xếp cho ngay áo quần
(Đó là lời của cậu Tim)
https://thuviensach.vn