Page 82 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 82
bộ quần áo cũ đẹp đẽ mới hơn kể từ ngày đó, và được đội nhiều cái nón
hơn là những ngón tay cậu có thể đếm. Nhưng lúc đó anh ta đang trong độ
tuổi thanh xuân, trong thời vàng son của tuổi trẻ. Và bây giờ cậu sẽ không
rời bỏ anh ta dù để nhận lại một giỏ đầy những đồng ghi-nê bằng vàng.
Không, cả hai mươi giỏ cũng không! Và dù cậu rất thích những đồng ghi-
nê vàng, lý do của điều đó, trước tiên, cậu yêu mến anh ta vì chính sự cô
đơn ngọt ngào của anh ta, và kế đến là, Letitia thân mến ạ, vì người ta
không thường nhìn thấy – nhìn thấy, ý ta muốn nói – những nàng tiên có
thật đang sống sờ sờ trên thế giới này.”
Lititia cười phá lên. “Những nàng tiên có thật đang sống sờ sờ, ôi cậu
Tim!” cô kêu lên, khom người về trước trong cơn vui và kéo chiếc váy che
quanh hai đầu gối. “Sao, cậu thân mến tội nghiệp, cậu không có ý bảo rằng
Già Joe là một nàng tiên đấy chứ?”
“Không,” cụ Bolsover đáp, “cậu hoàn toàn không có ý đó. Khi đó, cũng
như bây giờ, Già Joe là một trong những bù nhìn đáng sợ nhất mà cậu từng
nhìn thấy. Nhưng, như hoa anh thảo trong bài thơ, anh ta không là gì khác
hơn thế nữa. Không, không phải chính bản thân Già Joe là nàng tiên, cũng
như ngôi nhà đằng sau lưng chúng ta không phải là cậu và cháu. Già Joe
chỉ đơn giản là một trong những nơi cư ngụ như lời xưa nói. Anh ta là nơi
nàng tiên xuất hiện.
“Sáng hôm ấy, cậu nhớ, anh ta mặc một cái quần chùng kẻ ca-rô trắng
đen và một cái áo xanh đen, rất rộng ở vai. Ngoài cái que để làm cánh tay
của anh ta, một cái que khác đã được đặt trong ống tay áo để thay cho một
cái gậy tày. Một cái que khác với một cục rơm ở bên trên tạo thành cái đầu
của anh ta và trên đó là một cái nón vuông cứng, mòn vẹt, như những cái
nón mà những người chủ trại và các ủy viên nhà thờ thường đội vào thời
ấy. Anh ta hơi cúi người về phía trước, ngó đăm đăm vào cậu khi cậu đang
nép mình bên cánh cổng. Cậu kéo cái bẫy chim bên dưới chiếc áo khoác sát
vào bụng hơn, rồi nhìn đáp lại.
https://thuviensach.vn