Page 85 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 85

rằng ở Già Joe có một điều gì đó khác thường. Ý cậu là khác với cái vẻ
                 ngoài của anh ta lúc này. Anh ta trông rất lạ lùng. Cậu không thể giải thích

                 rõ  ràng  được.  Nhưng  đó  là  sự  khác  nhau  giữa  một  căn  nhà  trống  rỗng

                 không đồ đạc và cũng căn nhà đó với một gia đình bên trong nó. Đó là sự
                 khác nhau giữa câu cá trong một cái ao có đầy cá và một cái ao không có

                 con cá nào. Đó là sự khác nhau giữa bản thân cháu khi cháu đã thật sự ngủ

                 và khi cháu chỉ giả vờ ngủ. Và ngoài ra, chắc chắn thế, cậu đã nghĩ đúng.

                    “Lúc bấy giờ, khi ở nhà bà Lumb, cậu luôn ngủ đúng giờ, và trước khi

                 ngủ luôn luôn ăn một trái táo và uống một ly sữa. Bà bạn già của cậu không
                 chỉ rất tin vào tác dụng của những quả táo mà bà còn có bảy con bò sữa

                 Jersey xinh đẹp. Những con bò này không chỉ rất có ích cho giấc ngủ mà
                 còn có ích cho món bánh tạc nhân quả lý gai hay nhân táo. Nhưng bà không

                 phải là loại người muốn mọi thứ được thực hiện một cách chính xác vào

                 một giờ đã định. Bà không chờ cho tới khi đồng hồ gõ tám tiếng để ghé vào
                 xem cậu có an toàn trên giường hay chưa.


                    “Sao chứ, cậu biết rất rõ,” Letitia đáp, “ rằng tự cậu không hề làm điều
                 đó.”


                    “Ừ, ừ!” cụ Bolsover nói, “cậu tự hỏi. Những người khi ngủ chỉ nhắm có
                 một mắt là những người khôn ngoan như vua Solomon. Cậu bò tới bò lui,

                 nhưng mọi cánh cửa đều có một ổ khóa. Nhưng đừng để ý tới chuyện đó.
                 Ngay buổi chiều hôm ấy, sau lần đầu tiên nhìn thấy Già Joe, nếu cậu là một

                 thằng bé trung thực, lẽ ra cậu phải ở trên giường vào lúc đó, thế nhưng cậu

                 lại đi ra cánh đồng một lần nữa. Men từ bụi cây này sang bụi cây khác, từ
                 thân cây này sang thân cây khác, cố hết sức cảnh giác đến nỗi cậu dẫm phải

                 đuôi của một con thỏ đang chuẩn bị thưởng thức một túm bồ công anh ở

                 mé bên kia một bụi mâm xôi.

                    “Khi tới cây táo gai – trông nó già cả mấy trăm tuổi – cậu cúi xuống thật

                 thấp gần sát đất bên trên chùm rễ của nó, quyết định sẽ quan sát cho tới khi
                 buổi chiều trở nên quá tối không thể nhìn xuyên qua cánh đồng. Lúc đó đã

                 gần tới tháng Năm, bầu không khí thật ngọt ngào, yên tĩnh và trong lành







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90