Page 89 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 89

“Cháu nghĩ rằng việc đó chẳng có gì là quan trọng,” Letitia nói. “Xin cứ
                 kể tiếp đi, cậu Tim.”


                    “Được, ngay khi nàng khuất khỏi tầm mắt, mong mỏi duy nhất của cậu là
                 lẻn vào cánh đồng và nhìn Già Joe một cái ở quãng cách thật gần. Nhưng

                 thật tình cậu không có đủ can đảm, Letitia à. Anh ta là nơi cư ngụ của nàng,

                 nơi ẩn náu của nàng, ngôi nhà của nàng: ít nhất, bất kỳ khi nào nàng cần tới
                 một nơi như vậy. Điều đó là chắc chắn. Lúc bấy giờ, khi nàng vắng mặt, đã

                 từ bỏ, đã đi khỏi, vẻ ngoài của anh ta cũng thay đổi. Anh ta trống rỗng, chỉ

                 đơn giản là một lớp vỏ khô. Anh ta không là gì khác ngoài một cái hình
                 nộm – anh chàng Già Joe đó! Dù chúng ta không nghĩ chút xíu nào tới tình

                 cảnh tệ hại ấy. Ôi trời, không! Khi nào cháu mơ mộng, Letitia, cậu bảo đảm
                 với cháu rằng gương mặt cháu sẽ trông có vẻ lặng lẽ, im lìm và hạnh phúc.

                 Nhưng cậu e rằng cháu hẳn phải nghĩ rằng cậu là một thằng nhóc cực kỳ

                 ngốc nghếch. Cháu biết đó, cậu đã là như vậy. Và cậu xin thú nhận rằng
                 đơn giản là cậu đã không thể quyết định bước tới gần hơn một bước.


                    “Lúc bấy giờ Già Joe hoàn toàn cô độc. Cậu không sợ anh ta. Nhưng sau
                 những gì đã thấy, cậu cảm thấy trong người có một cảm giác thật lạ lùng.

                 Cậu sợ vì cậu cảm thấy rằng cậu đã lén lút theo dõi, rằng mỗi một sự vật
                 đang sinh sống bên dưới bầu trời lặng lẽ đều biết điều này và muốn xua

                 đuổi cậu ra khỏi đó. Điều tệ nhất là thậm chí cậu đã không nhìn tới cái bẫy

                 chim của mình. Và lần sau khi cậu quay lại cánh đồng, nó đã biến mất.

                    “Sáng hôm sau, sau bữa điểm tâm với bà bạn già Lumb, cậu trò chuyện

                 dông dài cho tới lúc rốt cuộc cậu và bà nói về những nàng tiên. ‘Đôi khi
                 cháu tự hỏi họ có thể có thật không?’ Cậu hỏi bà với vẻ tình cờ - như thể

                 cậu vừa nghĩ tới nó. Ôi Trời, Letitia, chúng ta thật là những kẻ lừa dối kinh

                 khủng! Nhưng, vâng. Bà bạn già của cậu tin là có những nàng tiên. Cậu
                 chưa bao giờ cảm thấy nghi ngờ về điều đó. Nhưng bà chưa bao giờ nhìn

                 thấy một nàng tiên nào. Cậu hỏi bà rằng bà nghĩ một nàng tiên trông sẽ như

                 thế nào nếu như bà từng nhìn thấy một người. Bà ngồi trên ghế - tay cầm
                 cốc nước – nhìn ra cửa sổ và nhai tóp tép miếng bánh nướng.








                                                                                                     https://thuviensach.vn
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94