Page 90 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 90

“‘Ồ, nói thật tình, Tim thân mến,’ bà nói (nhai nhóp nhép), “Tôi chưa
                 bao giờ lưu tâm nhiều tới những sinh vật bé nhỏ lắm chuyện đó. Người ta

                 cho rằng họ xem một cái bông súng là một chỗ ngủ tiện nghi không khác

                 chi cháu ngủ trong một cái giường. Tôi nghĩ, đối với tôi là vậy. Và tôi cũng
                 không tin rằng có bất kỳ một nàng tiên nào lưu ý nhiều tới tôi (nhai nhóp

                 nhép).Tôi  mong  rằng  họ  thích  loài  người,  nếu  như  họ  quan  tâm  tới  loài

                 người. Và có lẽ hiện nay họ không còn nhiều lắm ở nước Anh. Ý tôi là các
                 nàng tiên. Chúng ta đã quá đông đảo rồi. Như cháu biết đấy, ông Lumb là

                 một nhà côn trùng học. Có lẽ ông ấy có thể nói cho cháu nghe nhiều hơn về
                 chuyện này. Ngoài ra (nhai nhóp nhép), ông ấy đã từng gặp ma.’”


                    “Cậu thật sự muốn nói rằng chồng bà Lumb đã có lần trông thấy ma, và
                 ông ấy cũng đã chết rồi?” Letitia nói.


                    “Đó là điều mà bà Lumb muốn nói, cháu thân mến, và cậu có hỏi bà con
                 ma mà chồng bà gặp trông như thế nào. Bà nói, ‘Ờ, ông ấy bảo trông nó

                 giống như (nhai nhóp nhép) nhìn một vật gì đó khi bạn nhắm mắt lại. Nó

                 khiến cho ông ấy cảm thấy rất lạnh; phòng ngủ tối sầm lại; nhưng ông ấy
                 không sợ.’”


                    Letitia nhích lại sát ông cậu thêm một tí. “Nói thật tình, cậu Tim,” cô nói,
                 “Cháu tin rằng con ma đó đã làm cháu rùng mình. Cậu có thấy vậy không?

                 Nhưng xin hãy quay lại câu chuyện thần tiên của cậu. Cậu có kể cho bà
                 Lumb nghe chuyện đó?”


                    “Cậu  chưa  bao  giờ  hé  răng  nửa  lời,  dù  nếu  cháu  hỏi  cậu  vì  sao,  cậu
                 không thể nói được. Cậu cho là những cậu bé thường hay như thế; và cả

                 những bé gái cũng vậy, hả? Chúng béo tròn, thế nhưng cứ giữ trái táo lại

                 cho bản thân chúng.”

                    “Cháu  nghĩ  cháu  chỉ  kể  cho  cậu  nghe  thôi,  cậu  Tim  à,”  Letitia  nói.

                 “Nhưng rồi chuyện gì xảy ra?”

                    “Hai ngày trọn trôi qua trước khi cậu mạo hiểm tới gần cánh đồng trở lại,

                 dù cậu cho rằng không có giờ nào cậu không nghĩ về nó. Lũ chim trong ký
                 ức cậu lúc bấy giờ là những sinh vật lạ lùng hơn, hoang dã hơn và đáng yêu






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95