Page 91 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 91

hơn bao giờ hết. Thậm chí cậu thả đi hai con trong những cái lồng gỗ nhỏ -
                 một con hồng tước và một con mai hoa – và trong một thời gian không còn

                 nghĩ gì đến bẫy lưới gì nữa. Cậu đi lang thang, tự hỏi có phải tất cả những

                 gì cậu đã nhìn thấy chỉ là tưởng tượng hay không.

                    “Thế rồi vào buổi chiều tối thứ ba, cậu thấy xấu hổ về mình đến nỗi cậu

                 quyết định đi tới bìa rừng một lần nữa để quan sát. Lần này cậu đi tới góc
                 trên của cánh đồng, gần cái đồn điền trồng thông, tất cả những cây thông

                 trong đó đều xanh tươi mơn mởn. Chính ở đó, cậu cho là cậu đã nhìn thấy

                 nàng tiên biến mất. Những con gà lôi đang kêu trong tổ chúng, và những
                 con  chim  cuối  cùng  đang  cử  hành  buổi  lễ  ban  chiều.  Cậu  bò  vào  giữa

                 những bụi rậm lớn, và sau khi thu xếp một chỗ ngồi thoải mái, cậu lấy ra
                 một cái ống nhòm nhỏ bằng đồng màu đỏ của cha cậu cho cậu. Cậu hy

                 vọng có thể nhờ vào nó để nhìn thấy rõ ràng mọi thứ xảy ra gần chỗ Già

                 Joe. Nó sẽ đưa anh ta lại gần như thể cậu có thể giơ tay sờ vào anh ta.
                 Nhưng khi đưa ống nhòm lên mắt, cậu nhận ra một trong hai ống kính đã bị

                 vỡ.

                    “Lúc đó hơi muộn hơn buổi chiều cậu tới đó lần đầu chút ít, và dù bầu

                 trời vẫn còn sáng, mặt trời đã lặn. Nhưng đôi chân của cậu đã tê rần và đôi
                 mắt cậu gần như lòa đi vì cứ nhìn chăm chú mãi mà vẫn chưa có chuyện gì

                 khác thường xảy ra.

                    “Thế rồi, Letitia ạ, đột nhiên cậu biết nàng tiên không chỉ lại có mặt ở đó

                 mà nàng còn biết rằng mình đang bị theo dõi. Phải, và dù cậu không nhìn

                 thấy một chút động tịnh gì ở Già Joe, nàng đã lẻn ra khỏi nơi ẩn nấp và
                 đang chậm chạp và công khai nhìn chăm chú về phía cậu qua hàng mạ non

                 xanh rờn mới nhú. Cậu nén hơi thở lại và cố gắng một cách vô ích để giữ

                 cho mình không run bắn lên.

                    “Trong khoảng một hai giây, nàng ngần ngừ, rồi quay đi như lần trước,

                 rồi đi nhanh, nhưng lần này hướng về chính cây táo gai mà chú đã nấp
                 trong lần đầu theo dõi nàng. Cậu thất vọng một cách cay đắng, nổi giận và,

                 vâng, cậu cho rằng một cậu bé sẽ rất khác thường nếu như không có máu







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96