Page 93 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 93

mùa hè. Tuy nhiên, lúc ấy vẫn còn rất sớm. Bài ca mà cậu nghe cũng ngọt
                 ngào và du dương như tiếng hót của chúng, thế nhưng nó có vẻ như không

                 phải là tiếng hót của một con chim, thậm chí là tiếng hót của một con chim

                 họa mi. Khi lắng nghe nó, một niềm hạnh phúc và âu sầu lạ lùng dâng trong
                 lòng cậu. Ngay cả khi cậu đã quay về giường ngủ, một lúc lâu sau tiếng

                 vọng của nó mới tắt hẳn trong ký ức, và cậu ngủ thiếp đi.

                    “Cháu thử nghĩ xem có phải là nàng tiên đã cầu khẩn cậu đừng tới chỗ

                 trú ẩn của nàng nữa hay không? Cậu không thể nói. Nhưng trong cơn ngu

                 xuẩn của mình, cậu nhất định tiếp tục quấy rối nàng ta, cũng giống như cậu
                 kiên  quyết  quấy  rối  lũ  chim.  Cậu  quá  ngu  ngốc,  cháu  thấy  không,  nên

                 không thể nhận ra rằng sự có mặt của cậu trong khu vực của nàng có thể
                 làm cho nàng không an tâm cũng hệt như đối với chúng ta nếu như chúng

                 ta mời một vài người bạn thân tới uống trà mà nàng cũng đến.”

                    “Ồ, cậu Tim, giá mà nàng đến! Khi đó chúng ta sẽ không mời một người

                 nào khác suốt nhiều tháng. Phải không cậu?”

                    “Không,” cụ Bolsover nói. “Nhưng từ khước điều này cũng chẳng ích gì.

                 Nàng sẽ không tới. Họ sẽ không tới. Bản thân chúng ta có thể ước ao, thậm

                 chí khao khát được nhìn thấy họ. Nhưng Letitia à, cậu không cho rằng nàng
                 muốn một thằng nhóc bẫy chim lóc chóc tới dò la khu vực của mình. Già

                 Joe không chỉ là mái nhà và ngôi nhà, mà cũng là một người bạn tốt, và cả
                 sự lẻ loi của chính nàng nữa.


                    “Dù sao đi nữa, cháu yêu, cậu đã gặp nàng, mặt đối mặt. Và câu chuyện
                 xảy ra như sau. Đó là ngày trước khi cậu quay trở về nhà mình, và hai ba

                 lần ghé thăm cánh đồng khác trước đó đã hoàn toàn phí công vô ích. Lúc

                 bấy  giờ,  cậu  chỉ  cần  thoáng  nhìn  qua  Già  Joe  là  biết  nàng  có  ở  đó  hay
                 không. Giống như cháu có thể nói ngay khi nhìn thoáng qua rằng cậu có ở

                 đây hay không. Cậu không có ý nói là chỉ đơn giản là thân thể và xương cốt

                 của cậu – đôi mắt, cái mũi, đôi ủng, vân vân. Nhưng phải là cậu thật sự và
                 đích xác, vâng, chỉ là cậu.


                    “Vâng,” Letitia nói.






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98