Page 81 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 81

“Đó là một cánh đồng có hình dáng kỳ lạ, dốc, rộng khoảng bốn mươi
                 mẫu Anh, kéo dài xuống một góc nhọn, giống như hình bản đồ nước Anh

                 lật ngược lại, và có một cánh rừng thông nhỏ ở một phía. Hôm đó là một

                 buổi sáng tháng Tư. Trời nắng nhưng lạnh giá, và cánh đồng trống không
                 ngoại trừ những viên đá lửa lấp lánh dưới ánh mặt trời. Nó đã được gieo

                 hạt, nhưng chưa có mầm xanh nào nhú lên cả.

                    “Vâng, cậu đang đi men theo bờ giậu, như đã nói, nhưng ở mé bên này,

                 bên dưới cái áo khoác là một cái bẫy chim, và gần như không thở được vì

                 kích thích. Cậu biết một cách chính xác – khi nhìn qua bờ giậu tới những
                 nụ gai vừa mới nhú lên như những hạt ngọc lục bảo – rằng đó là địa điểm

                 của cậu. Ở đó có một cái mương nước mé ngoài bờ ruộng, và vào lúc đó
                 cậu chỉ có thể nhìn thấy một dải ruộng hẹp, vì hàng rào và những bụi cây ở

                 giữa che khuất. Nhưng đó thật sự là một thiên đường nhỏ của các loài chim,

                 cháu cưng ạ, nhất là vào mùa xuân.

                    “Cậu tiếp tục đi cho đến lúc tới một góc gần cái cổng nhỏ lung lay, được

                 cột lại bằng một sợi xích sắt. Với cậu và cháu, đó là một cái cổng đáng xấu
                 hổ. Nhưng đó không phải là việc của chúng ta. Thế rồi đột nhiên cậu trông

                 thấy một hình dáng mà cậu cho rằng chính là ông Jones, đang nhìn cậu
                 chòng chọc, cách không đầy ba mươi mét. Cậu giật nảy cả người lên khi

                 nhìn thấy ông ta, mặt nóng bừng lên, rồi lạnh toát đi, và cậu nhìn đáp lại,

                 chờ đợi. Trong khoảnh khắc ấy, hầu như cậu có thể nhìn thấy màu đen của
                 nhãn cầu đang di động trên mặt của ông ta.


                    “Nhưng khoảnh khắc này chỉ thoáng qua trong nháy mắt. Đó không phải
                 là ông Jones, thậm chí không phải là một người làm của ông ta! Đó chính là

                 Già Joe, Già Joe của chúng ta! Già Joe ở đằng kia! Trở thành người sống.

                 Và, nói cho cùng, cuộc sống là gì, hả Letitia?”

                    “Điều đó hoàn toàn đúng, cậu Tim,” Letitia thì thào, nhích lại gần ông

                 thêm một chút. “Anh ta có thể sống động vào chính giây phút ấy.”

                    “Không chỉ có thế, cháu phải nhớ,” cụ Bolsover nói tiếp, “đây là Già Joe

                 của thời tốt đẹp hơn. Khi đó anh ta còn trẻ. Anh ta đã được khoác lên nhiều






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86