Page 111 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 111

60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM                            LÊ TRÚC KHANH
           đến Long Hòa, Long Tuyền... rồi cuối cùng trở lại trường xưa. Nhưng dù
           ở đâu, khi tâm sự cùng đồng nghiệp, học trò, tôi vẫn nhắc về Trung học
           Phong Phú  bằng tất cả sự tự hào. Trường tôi đó, một ngôi trường nằm
           ven tỉnh lộ, sáng mùa đông lãng đãng sương mù trên cánh đồng đối diện.
           Trường tôi đó, với khoảng sân bị giới hạn bởi cái ao đầy rau ngỗ. Trường
           tôi đó, với một thế hệ học sinh lớn lên từ vùng đất nghèo nàn, ngút trời
           lửa đạn, khi các em may mắn bước vào khung trời tuổi hoa đầy mật ngọt
           thì giữa thầy trò khoảng cách tuổi tác chưa đếm hết một bàn tay!
              Và cũng từ mái trường nầy, có biết bao học sinh thành đạt, đã và
           đang cống hiến trí tuệ, tài năng cho quê hương Cần Thơ. Những Phạm
           Văn Hiểu, Đào Anh Dũng, Đặng Quang Tâm, Trần Việt Phường, Nguyễn
           Hoài Vân ,Tống Chí Vĩnh, Âu Minh Chí, Lê Văn Tâm, Nguyễn Ngọc Tư,
           Hồ Văn Gia, Ngô Hồng Dự... đang là lực lượng nòng cốt trong bộ máy
           chính quyền. Là những người bạn trẻ đang nối nghiệp thầy cô: Dương
           Văn  Nghiêm, Trần Ngọc Hải, Cẩm Hoa, Cường, Duyên,Thảo, Hùng, Trí,
           Diệp... Là những doanh nhân thành đạt trên thương trường: Sơn (nhà
           sách Toàn), Hồng (Hồng Phát), Mỹ Lệ, Hồng Dung... Là những người
           đang gắn đời với cuộc sống yên lành ở quê nhà: Phú Hữu, Kim Nhung,
           Kim Kiết, Thu Hương, Lai Hưng, Đức Trí, Xuân Thọ, Thanh Điều, Lệ Hoa,
           Huỳnh Văn Lối, Lê Thị Duyên, Thủy, Thu Nguyệt, Lương Vân, Kim Anh,
           Đào Xinh, Bạch Mãi, Bạch Lan, Quang Sang… cùng bao nhiêu người bạn
           nữa mà tôi không làm sao nhớ hết. Xin cho tôi nói một lời xin lỗi nếu tên
           các em không được nhắc lại trên những dòng cảm xúc rời rạc và ngắn
           ngủi nầy. Nhưng có cần gì, hỡi những người bạn trẻ. Trong một bài viết
           về trường chúng ta, Thầy đã tâm sự với các em: “Người thầy chân chính

           không phải chỉ biết đào tạo ra những thế hệ học sinh được ghi tên vào
           bảng vàng bia đá, mà phải góp phần xây dựng cho lớp đàn em sống
           đúng nghĩa một con người”.
              Cho đến bây giờ, tôi vẫn nhớ như in cái phong cách “sáng  đèn sân
           khấu” của Đào Xinh, Kim Anh... trong vở kịch thơ “Một chút lòng quê”.
           Nhớ Huỳnh Mai, Kim Oanh và bao nhiêu bạn đã làm rung động trái tim
           người trong điệu múa “Tiếng sáo Thiên thai”.Vẫn nhớ sự tài hoa của cây
           bút học trò Mây mùa thu - Lương Thị Vân với những bài viết đầy xúc
           động, dù năm đó tất cả các em chỉ vừa qua tuổi trăng tròn. Dòng đời
           nghiệt ngã đã cuốn trôi mọi thứ vào quá khứ, trong đó có thân phận
           mỗi con người. Nhưng chắc chắn, với thầy trò chúng ta thì đó là những
           năm tháng không thể nào quên…

                                         114
   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116