Page 240 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 240
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
bị lây bệnh từ cha mình khi họ gặp gỡ tại Nha Trang.
Đại dịch COVID-19 do virus SARS-CoV-2 gây ra có trường hợp nhiễm
bệnh đầu tiên tại Việt Nam vào ngày 23 tháng 1 năm 2020. Xã hội, kinh
tế bị tác động bởi đại dịch, tình hình dịch bệnh đã trở nên trầm trọng
hơn với số ca mắc COVID-19 cùng với số ca tử vong tăng đột biến. Đại
dịch COVID-19 đã lan ra toàn bộ 63 tỉnh, thành tại Việt Nam. Nơi có dịch
nặng nhất là TP Hồ Chí Minh với tổng số 459.474 ca nhiễm và 17.687
ca tử vong (tính đến hết ngày 26/11/2021). Cần Thơ cũng không đi ra
quỹ đạo chung của cả nước trong mùa đại dịch. Từ sau Tết Nguyên Đán
Tân Sửu 2021,Thành phố đã có những biện pháp chủ động ngăn chặn
và kiểm soát có hiệu quả sự lây lan của dịch bệnh COVID-19, bảo vệ sức
khỏe người dân.(*)
Như vậy, mùa Xuân năm Canh Tý, Việt Nam vẫn ăn một cái Tết bình
yên. Nhưng đến ra Giêng, khi dịch bệnh lan tràn, các tỉnh thành có hơi
lo lắng, hoang mang. Bao nhiêu tin tức, hình ảnh trên mạng xã hội về
thành phố Vũ Hán làm cho cộng đồng vừa băn khoăn vừa thương cảm.
Những ngày đó, việc đi lại, sinh hoạt của quê nhà đã có phần hạn chế.
Nhưng trong ngôn ngữ hành chánh vẫn chưa có từ “phong tỏa”. Nhiều
buổi chiều, tôi chạy xe qua các nẻo đường Cần Thơ vắng lặng, chợt nghĩ
về Vũ Hán, nơi có dòng Trường Giang chảy qua, có bãi Anh Vũ, có Hoàng
Hạc lâu một thời rực rỡ giữa Đường thi. Nhớ người xưa lại nghĩ về người
nay, để lòng ngậm ngùi khi liên tưởng tới bao nhiêu sinh mệnh nhân loại
đang oằn mình rên xiết giữa niềm đau:
Lầu xưa quạnh vắng chiều phong tỏa
Con nước Trường Giang cũng gợn sầu
Cánh hạc nghìn năm rời đất cũ
Một mình Thôi Hiệu biết về đâu ?
Có chút may mắn, dịch bệnh hình như giảm bớt tác hại của nó cho
đến cuối năm. Nhưng đầu mùa xuân Tân Sửu (2021), thì nỗi lo càng lúc
càng tăng. Các lễ hội, vui chơi thưa thớt dần, đường hoa chỉ mở cửa mấy
ngày đã khép lại trong sự nuối tiếc của người dân thành phố. Cấp độ dịch
bệnh ngày càng tăng cho đến cao điểm là từ đầu tháng 5 năm 2021.
Chưa bao giờ nhân loại trải qua những ngày kinh hoàng như vậy từ
sau thế chiến thứ hai. Và cũng chưa bao giờ người Việt Nam phải đối
đầu với nỗi đau to tát, trên 20 ngàn người ra đi vĩnh viễn mà không một
lời trăn trối. Dịch bệnh không chừa ai: Nghệ sĩ, công, tư chức, giáo viên,
243