Page 43 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 43

60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM                            LÊ TRÚC KHANH
           biết bao nhiêu những địa danh Tân Thạch, Trúc Giang.. và kỷ niệm ấu
           thơ là những giấc mơ buồn.
           Anh thương những vầng mây bông gòn
           (Những vầng mây trắng thật cô đơn)
           Mãi đi theo gió về xa lạ
           Nên trọn đời quên mất cố hương..


           Và mất anh rồi - thơ ấu cũ
           Niềm tin yêu đó chắc bơ vơ
           Mấy cánh chim xưa còn mối chỉ
           Thường bay trong những lúc giao mùa?

              Bến Tre là vùng đất cù lao, giáp biển nên mỗi năm con nước sông cửa
           Đại chia ra hai mùa rõ rệt: mùa nước mặn và mùa nước ngọt. Có lẽ vì thế,
           việc canh tác cây trồng hạn chế nên từ xưa người Bến Tre chủ yếu trồng
           dừa. Rừng dừa rủ bóng, phủ kín làng quê, dừa trồng hai bên đường đi,
           trước sân, mà thậm chí có những cây dừa vượt lên từ một mái nhà nào
           đó! Biết bao nhiêu nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ, đã có hàng trăm sáng tác
           ca ngợi xứ dừa, nhưng họ chưa hiểu được hết  nỗi khổ của người dân! Khi
           cây trưởng thành bắt đầu kết trái, cũng là lúc chủ vườn thu nhập. Nhưng
           dừa trỗ trái theo lứa, và ước chừng mỗi tháng thu hoạch một lần. Tiếng
           bình dân gọi là “giựt dừa”. Có điều số tiền thu được không nhiều, không
           đủ trang trải chi phí gia đình. Đó là những chủ vườn có một vài mẫu trở
           lên, kể chi những người chỉ là đôi bờ vườn dừa hương hỏa! Nói nôm na,
           họ tương tự như lớp công chức nghèo sống bằng tiền lương hàng tháng!.
           Càng khổ hơn, đất đã trồng dừa lại không thể trồng lại cây nào khác. (Sau
           nầy, có nhiều chuyển biến, Bến Tre đã thay đổi lối canh tác cổ điển của
           mình. Người ta bỏ dừa, trồng cây ăn trái, các loại hoa màu. Đó là chuyện
           của thế kỷ XXI, nhất là từ khi cầu Rạch Miễu thay cho những chuyến Bac
           ngày xưa.)
              Chính vì thế, ngay từ còn nhỏ, tôi đã chứng kiến cuộc sống gian khổ
           của gia đình. Má tôi với gánh hàng trên vai rong ruổi sáng chiều, sau nầy
           khá hơn, có được một tiệm hàng xén nhỏ nằm cạnh hương lộ đất năm
           tháng bụi cát mù trời. Ngôi nhà nhỏ, lợp lá đơn sơ, tuy cạnh đường lộ,
           nhưng phía trái, phía phải, sau lưng... bị vây bằng nhiều ngôi một cổ.
           Mộ không có bia, chỉ là những khối đá ong xếp chồng lên nhau thành


                                          46
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48