Page 49 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 49

60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM                            LÊ TRÚC KHANH
           một người phụ nữ trung niên, có giọng nói hiền lành. Cô thường mặc bộ
           quần áo bà ba trắng thẳng nếp và luôn mang đôi kính trắng. Má tôi gọi
           là cô giáo Mỗi. Lớp học là gian phòng khách nhỏ nhà cô với chừng  năm
           sáu bạn cùng trạc tuổi như tôi. Má tôi cho đến học với cô mỗi buổi sáng
           khoảng từ tám đến mười giờ. Tôi chỉ việc ôm chiếc cặp bằng đệm trong
           đó có đầy đủ thước, viết chì , tập và quyển vần “Con chó con gà”. Học
           phí thời đó không rõ thỏa thuận giữa má tôi và cô như thế nào và cô cũng
           chưa bao giờ nhắc đến. Nhưng vài hôm một lần, khi tan học, cô gọi tôi ở
           lại sau cùng, trao cho một rổ bông bí vàng tươi đem về cho má để luộc
           hoặc nấu canh. Thằng học trò nhà quê tung tăng chân sáo, tay bưng rổ
           bông bí, kẹp theo chiếc cặp đệm vừa đi vừa hát nghêu ngao  suốt dọc
           quảng đường quê. Mùa khai trường năm đó, tôi vào lớp Năm (Lớp 1 hiện
           nay) và cũng từ đó không một lần nào gặp lại cô cho đến ngày cô vĩnh
           viễn rời bỏ cuộc đời trong những năm binh lửa tràn lan .
              Đến năm lớp ba, tôi lại may mắn học với cô Ngọc Lệ, là một giáo viên
           trẻ mới tốt nghiệp Sư phạm đổi về trường Tân Thạch. Cô rất thương và
           hết lòng lo lắng cho học sinh mình. Thời đó, ở các trường học, mỗi lớp
           dạy, thầy cô đều thực hiện một quyển tập gọi là “Tập Luân chuyển”.
           Đây cũng chỉ là một quyển tập hàng tư bình thường, nhưng dày hơn
           (khoảng 200 trang), được thầy cô bao bìa, dán nhãn, ghi lớp dạy... cẩn
           thận. Quyển tập nầy chuyền tay để học sinh ghi chép vào đó tất cả bài
           giảng trong ngày. Như vậy có nghĩa là học sinh nào giữ tập Luân chuyển
           thì vất vả hơn: vừa viết trong quyển nầy, vừa phải viết lại lần nữa vào
           tập mình. Quyển tập đó, đến cuối buổi học, lớp trưởng sẽ đem nộp lên
           văn phòng để buổi học sau thì chính thầy cô dạy lớp sẽ giao cho một học
           sinh khác, tiếp tục như thế cho đến hết năm. Nếu hết, thì thay quyển
           mới. Điều kiện tiên quyết là học sinh được thầy cô giao tập Luân chuyển
           là chữ viết phải rõ ràng, ít sai chính tả, khá đẹp và cũng là học sinh khá
           giỏi. Bởi vì môn học nào có kiểm tra: từ bài Ám Đọc, Khoa học thường
           thức, cho tới Toán, Chánh tả, Làm văn... thầy cô đều chấm thẳng trong
           quyển tập nầy. Cũng chính vì vậy, nên thầy cô cũng chỉ giao tập cho một
           số bạn mà không phải là giao cho cả lớp.Tôi ngồi bàn nhứt và cũng được
           cô giao giữ tập nhiều lần. Có lẽ cô dành nhiều cảm tình cho một đứa học
           trò nghèo nhưng chăm học và ngoan ngoãn. Một lần, cô đi bộ xuống tận
           nhà tôi (cách trường  trên cây số), xin phép má tôi cho cô dẫn tôi về nhà
           cô ở thành phố Bến Tre. Má đồng ý. Gói cho tôi một bộ quần áo, chuẩn
           bị tập vở cho ngày sau, rồi tôi theo cô lên xe lam về thị xã. Lần đầu tiên

                                          52
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54