Page 57 - LSDB xa Xuan Thanh
P. 57

lên tới 2.200 người. Trong số 643 gia đình có người chết đói,

          có 283 gia đình không còn một người nào như các gia đình:
          ông Nhượng 10 người (làng Phong Miêu); ông Bính 10 người,
          ông  Phụng  9  người,  ông  Bái  8  người  (làng  Hạ  Miêu);  ông
          Nhiên 10 người, ông Quản 7 người (làng Đông An); ông Bính
          10 người, ông Tịnh 16 người (làng Liêu Thượng)... Gia đình
          ông Kham (làng Cát Xuyên) có 29 người thì chết 27 người.
          Gia đình cụ Tú (làng Văn Phú) cả con cháu ngoại sau đó cũng
          bỏ quê đi mất tích. Nhiều trẻ em da bọc xương, mồm nhay
          chiếc vú của người mẹ đã chết. Có trường hợp cùng quẫn đã
          phải ăn thịt người như anh Nguyễn Văn Bể (làng Hạ Miêu)...

             Kể sao cho xiết những thảm cảnh đau thương chết chóc đã
          diễn ra trong xã. Một màu đen ảm đạm bao phủ khắp làng,
          xóm. Đường làng vắng bóng người qua lại, chỉ thấy rải rác
          những bộ xương bọc da nằm chờ chết ở vệ đường, có người
          trùm thân bằng manh chiếu rách. Trong thôn, xóm im lìm

          vắng lặng, ban đêm chỉ văng vẳng tiếng nỉ non, mẹ khóc con,
          vợ khóc chồng, vô cùng ai oán. Người chết ngày một nhiều,
          có nơi chôn tới 15 người cùng một hố, có gia đình phải chôn
          người chết ngay tại vườn nhà, có người phải để thối rữa ở
          trong nhà hằng tháng sau mới thu dọn được.

             Trong khi đó, bọn Nhật - Pháp vẫn sống phè phỡn trên
          các kho thóc, gạo đầy ắp mà chúng đã cướp của Nhân dân
          ta. Riêng trong các kho của thực dân Pháp lúc đó dự trữ
          tới 500.000 tấn. Chúng còn đem hàng chục tấn gạo đi nấu
          rượu bán lấy lãi. Dã man hơn, ở nhiều nơi chúng để thóc
          gạo mục ra rồi đem lên xe đổ xuống sông. Địa chủ, cường
          hào ở làng xã cũng nhân dịp này đầu cơ tích trữ lương thực,

          56
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62