Page 18 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 18
Khi Sơn dợm quay lưng, đột ngột nàng thò tay vào gầm bàn lấy ra
một trái nhãn lồng bỏ vào mồm, nhay vỏ và hột rồi phun toẹt dưới
chân. Rồi nàng lấy thêm một trái, hai trái nữa cho đến khi dưới chân
nàng chỉ toàn vỏ và hột nhãn. Hai khoé môi nàng dính những bợn
nhãn trắng nhờ nhờ trông tệ hại.
O
Sơn thở dài ngao ngán quay lại quán cà phê, mang theo thất bại do
chính mình gây ra. Sơn nốc hết cặn cà phê còn sót lại, thấy đắng ngắt,
tanh lợm, hé mắt nhìn sang tiệm cầm đồ. Lần này vì tò mò nhiều hơn
là khoái cảm. Khi không còn gì để ăn, nàng vẫn ngồi sau khòm lay-
dơn đỏ máu, vòng tay ôm chặt cái quầy như sợ ai cướp mất. Sơn nhìn
nàng ngầm bảo: “Xin chào mối tình thổ tả của tôi” và bỗng bật lên
cười sằng sặc như vừa bị ai nhấn vào chỗ hiểm.
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 18