Page 21 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 21
Nga quyết định xuống xe ở trạm cách cư xá một quãng đường. Nàng
không về cư xá lúc này để tránh nhìn chiếc giường với những đồ đạc
bỏ bứa đã ba ngày không giặt. Nga cúi gầm mặt bước dọc theo con
đường có những tán me xanh mát ngọt ngào. Sợ nhất là có ai nhìn
thấy nàng lúc này, bệ rạc, thảm hại như vừa trải qua một căn bệnh
hiểm nghèo.
Nga lẩn thẩn đếm từng viên gạch lót đường hệt kẻ hoang tưởng (Nàng
vẫn làm thế từ lúc còn ngồi ghế trung học). Nàng nắm chặt vạt áo để
lấy sức mà bước. Nghiến răng trợn mắt để thân hình không lệch khỏi
đôi chân. Thế mà vẫn chao đảo cứ muốn bay lên.
“Nga! Nga đó phải không?”. Tiếng xe gắn máy thắng rít sát bên.
Đàn ông hay đàn bà mà tóc dài phủ ót, kính râm che mặt. Ma hay
người mà quần áo trắng toát. Chỉ một giây sau Nga nhận ra ngay
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 21