Page 19 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 19
*
TRÁI TIM NGƯỜI KHÁC
Một người già qua đời ở cái tuổi 71 chẳng có gì là lạ trong cuộc sống
ngắn ngủi tạm bợ này. Thất thập cổ lai hy, sống trên 70 đã là hiếm.
Bằng tấm lòng thành khẩn xót xa, người ta đặt bà cụ nằm trên chiếc
giường gỗ ọp ẹp, tài sản duy nhất còn lại trong cái chái nhà siêu vẹo,
dột nát, tàn tích của một cuộc chiến đại qui hoạch biến đổi biết bao số
phận con người. Trong cuộc chiến này, người nghèo đi xuống nhiều
hơn là đi lên sau một thời gian vung vít với đồng tiền theo kiều tiêu
xài bạt mạng của người vừa mới có trong tay một số tiền qúa lớn. Rồi
kẻ ít người nhiều, có tiền bỏ tiền, có sức bỏ công, lo cho cụ tấm vải
liệm, cái quan tài, bó hoa, nén nhang, xe đòn và đưa cụ đến nghĩa
trang yên nghỉ. Giữa thời buổi hỗm mang này, bao nhiêu đó đã là qúi,
nhất là đối với một người gìa.
Nga ngồi bó gối chờ cơn mưa qua. Hai con mắt như có hai sợi chỉ trì
xuống, cay xè mà vẫn phải banh chống ra cho tỏ. Cứ thế, nàng nhìn
chòng chọc người qua kẻ lại, ngắm nghía những chiếc xe chở hàng
lao trong làn mưa đem theo những kiện hàng cuối cùng vào nội thị.
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 19