Page 24 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 24
Nga buông hai bàn tay dọc theo bên hông và thiếp đi vì qúa mệt. Lúc
nàng tỉnh dậy thì Linh đứng đó từ lúc nào, săm soi chải tóc trước
gương. Sự hiện hữu của Nga không gây cho anh ta một ấn tượng nào
cả. Có vẻ như anh ta đang đắm chìm trong chiến thắng, trong sự trả
thù rất nhẹ nhàng.
Linh vén cái màn gío bước vào nơi phát ra tiếng động bí ẩn, làu bàu
nửa như văng tục, nửa như trò chuyện với ai đó. Một lát, anh ta đưa
hai tay lên trời đi về phía Nga, trông nét mặt rất cọc cằn: Ông gìa bị
bệnh phổi. Sắp chết rồi mà bẩn tính qúa. Đi sớm lại hóa hay…. Linh
nói như đang than thở về một bất hạnh chẳng liên quan gì đến mình.
Rồi anh ta lấy bao thuốc 3 số rút ra một điếu, cầm hộp quẹt, bật lửa.
Vẫn cái vẻ háo thắng, dương dương tự đắc. Ánh lửa làm cho mặt anh
ta vàng võ, rất hợp với đôi mắt lươn. Linh nói chậm rãi, tự tin: “Anh
qua tay giám đốc kế bên có chút việc, nhân tiện kiếm chút gì về ăn”.
Miệng nói chưa xong thì chân đã bước qua ngạch cửa, lẩn đi như con
trạch.
Nga hoàn hồn trở lại. Chỉ còn nàng với tiếng tí tách bí ẩn. Còn tiếng
ho ùng ục đã biến thành tiếng rên. Nàng cảm thấy bất lục trước một
hoàn cảnh bi thảm ứa nước mắt. một thảm cảnh gia đình giữa cha và
con, một vong thân đốn mạt của một kẻ có học, một nhân cách bị rẻ
rùng mà thỉnh thoảng Nga cũng nghe noí đến trên báo nhưng chưa
tin. Nàng đứng lên bước nhanh ra cửa. Không khí trong lành bên
ngoài làm cho nàng dễ chịu. Nga đã quên cái đói. Chỉ mong làm sao
thoát nhanh khỏi nơi này. “Suýt chút nữa là ta đã phạm một sai lầm
lớn nhất trong đời là đi van xin một kẻ không có trái tim trong lồng
ngực. Nhưng đối với một con người như Linh thì việc có hay
khôngcó một trái tim trong lồng ngực cũng chẳng có ý nghĩa gì cả,
bởi anh ta đã chết rồi".
Phố đã bắt đầu vào đêm, mưa đã dứt
*
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 24