Page 27 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 27
Ba đứa con ba quốc tịch, giống như LHQ. Thằng lớn nhất coi như đã
khùng, ăn còn phải đút. Hai đứa sau suốt ngày cấu xé nhau, mẹ Trúc
càng cực. Một ngày người ta đem về cho mẹ xác thằng con thứ hai, bị
đâm ba phát ngang ngực, vất cạnh bãi rác. Chết mà mặt còn kinh
hoàng, mắt trợn trắng như bị chọc tiết. Mẹ ôm cái xác khóc như mưa.
Có lẽ chẳng có ai khóc đau khổ như mẹ. Miệng cứ méo xệch ra, vai
cứ rung lên bần bật. Nước mắt nước mũi chảy ngược vào trong. Thấy
xót qúa!
Năm năm sau mẹ Trúc lại mất đứa con thứ nhất, chết vật giữa đường
vì đạn trên trời rơi xuống, chẳng biết ai bắn. Lần này thì mẹ không
khóc nữa. Cũng chẳng làm đơn xin tra xét. Mẹ đã hơn 60 tuổi rồi còn
gì. Đời cứ quay vòng, lên voi xuống chó, kẻ hôm sau còn ngẩng mặt
bây giờ hóa thành qụi lụy; đứa bữa trước còn ngồi trong bóng tối, nay
chường mặt ra, to tiếng. Mạnh miệng hay yếu mồm cũng chỉ vì thế và
tiền. Ít thế ít tiền làm cho người ta hèn đi. Nhưng tiền nhiều vẫn hèn
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 27