Page 53 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 53

- Ê! Bồ tên gì?


                   Con bé nguýt Thắng một cái rồi lại ru à ơi, à ơi.

                   “Nó bị câm thật rồi” – Thắng làu bàu, bỏ ra ngoài vườn. Có lẽ Thắng
                   nên đi tìm cái chạc ba làm ná bắn chim hơn là canh giữ một đưá vừa

                   câm vừa điếc.


                   Ông lão về, tay xách cái giỏ đựng đầy thức ăn. Thắng nhảy xuống đất,
                   từng bước dài như chim sáo đến bên ông, hục hặc nói:

                   - Con bé của ông bị câm rồi, chỉ biết à ơi chán ngắt.


                   Lão Ngọc khựng lại rồi đưa hai tay lên trời, cười sặc sụa:


                   - Câm thằng cha mày. Nó nói còn to hơn mày…

                   Thắng vẫn vục vặc:


                   - Nó vừa điếc lại vừa ở bẩn…

                   Lão Ngọc vừa đi vừa nói:


                   - Tại nó chưa quen mày đấy!

                   Thấy ông cười, Thắng hết giận.





















                   TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ                                          Page 53
   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58