Page 54 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 54

Đúng như ông lão nói. Con Thúy không hề câm. Nó nói và cười còn
               to hơn Thắng. Tai lại rất thính.


               Hai đứa hết chơi đùa trong rừng dương rồi ra ngoài bãi biển, nhưng
               nó vẫn có vẻ buồn buồn. Năm đó Thắng đã 12 tuổi, bắt đầu có chút ý
               thức về cái giống.


               Môt hôm, lúc con Thúy còn ngủ, Thắng và lão Ngọc đi chăm chút lại
               mảnh vườn., tự nhiên ông lão cầm tay Thắng, nói:


               - Con bé tội nghiệp lắm, mày đừng trêu ghẹo gì nó. Bố mẹ nó bị bom
               đạn giết chết rồi. Nó ở đây với ông, lâu lâu lại về thăm ngoại.


               Rồi giọng ông trầm xuống:

               -Mày biết tại sao nó không vui không?


               Thắng nói:



               TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ                                           Page 54
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59