Page 31 - Đã ru tôi một thời
P. 31
31* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
- Đi đâu dzậy! tại sao không ở nhà giúp em chứ! Em đẹp, tại sao lại phải đi buôn
bán cơ cực thế này?
Đã lâu lắm, nay có sự quan tâm của một người đàn ông. Tự dưng ấm lòng.
- Anh thật khéo nói!
Đôi mắt người thanh niên ấy càng lúc càng quấn quýt lòng nàng. Nhưng không!
Nàng lại cự tuyệt với lòng mình. Không thể thêm một bước nữa. Có phải tâm hồn mình
lãng mạn lắm không. Mình sẽ cứ ở vậy chờ chàng về bão lãnh, và nuôi con thành tài. Biết
đâu bước sang một tình yêu mới rồi lại bỏ bê con cái, rồi lại mang tiếng phản bội chồng!
Chẳng qua vì tình thế nước non mà ta phải gắng lòng chờ đợi một ngày mai trời sáng.
Đang nghĩ suy về người chồng xa vắng. Nàng giật mình trong tiếng gọi và bắt gặp ánh
mắt chân thành của gã thanh niên.
- Em!
- …
- Anh tình nguyện giúp em không vụ lợi!
Đôi mắt nàng như có thêm luồng ánh sáng, nàng tỏ bày chân thật:
- Gíup được em điều gì! Hiện nay em đã có hai con nhỏ đang ăn học, đời sống khó
khăn bữa no bữa đói, mà có thể là đói…thật.
Người thanh niên càng tỏ ra bản lĩnh:
- Anh sống độc thân, từ Sài gon về đây cũng đi buôn thuốc tây như em, nhưng
anh lại là người cung cấp thuốc cho bạn hàng.
-….
- Em sẽ không đi bán rong rêu nữa, mà nhận thuốc phân phối cho anh, công việc sẽ
nhẹ nhàng hơn.
Thật như người ta nói, ở hiền gặp lành hay sao! Nàng tự nhủ thế.
- Anh sẽ không lợi dụng em điều gì cả, ngay thân xác em! Em hiểu chứ. Anh thề…
Nàng mỉm cười. Không ai mà bạo gan như chàng trai này.
- Hình như anh đoán em có một nỗi buồn sâu thẳm trong tim.
- Vâng, anh ạ. Em đang chờ tin chồng, chờ những món tiền bên kia gửi về phụ với
em nuôi hai đứa con, nhưng ngày càng bằn bặt. Tiền cũng không, tin về chồng cũng
không, nay đã tám năm rồi. Có những tuyệt vọng.
Chàng vẫn nài nỉ.
-Anh hiểu! Anh sẽ giúp em mà…
Cả hai trong bữa cơm hôm ấy thật đạm bạc. Chỉ một chén cà , chén mắm ít bát cơm,
tô canh…theo giá cả thời buổi thế mà ngon miệng lạ lùng. Chàng đã hẹn nàng với một
công việc mới. Đại lý phân phối thuốc lẻ.
Suốt mấy năm, cuộc sống buôn bán êm đềm. Đời sống cao lên hơn nhờ việc bán
thuốc. Hai đứa con nàng học cũng thành tài. Nàng đã cùng với chàng suốt những tháng
năm buôn bán như vợ chồng. Nhưng chưa hề ý nghĩ gì về đời sống chung đụng gần với
nhau trong tình dục. Thật hiếm có và không phải dễ dàng bởi một lòng vì yêu chồng, giữ
mối tình chung thuỷ, giữ nền đạo đức cho con cái về sau. Nhưng người đời vẫn hàng
ngày gán ghép nàng với chàng là đã chung đụng! Gã tên là Huấn. Huấn thật cao thượng
và chân tình trong tình bạn . Sự hâm mộ ấy cứ thôi thúc nàng dành cho chàng một tình
cảm. Nhưng sự lần lựa, biết đâu chồng mình về bảo lãnh thì sao nhỉ?
Nói vậy, chứ con người ai cũng rồi cũng phải đắm đuối, tìm phao cứu mình giữa cuộc
đời đầy long đong. Tìm chút ấm áp cho một ngày vất vả. Tìm về chút thân phận nhỏ nhoi
của con người. Làn hương phấn rồi có lúc cũng phai tàn. Tình yêu dù sao cũng đầy nguồn