Page 107 - NRCM1
P. 107

Đức Thanh

                 7- Thọ uẩn
                 Là phản ứng tâm lý phát sinh khi các căn (mắt,
           tai, mũi, lƣ i, thân, ý) tiếp xúc đối tƣợng sinh ra một
           trạng  thái  cảm  giác:  cảm  giác  dễ  chịu  (lạc  thọ),  cảm
           giác khó chịu (khổ thọ) và cảm giác trung tính (không
           khổ, không lạc). Không phải tất cả chúng sinh đều có
           một loại thọ giống nhau với cùng một đối tƣợng. Nhƣ
           thức  ăn  dù  ngon  đến  mấy  cũng  không  tạo  cảm  giác
           thích  thú  đối  với  ngƣời  no  bụng.  Với  cùng  một  đối
           tƣợng có thể tạo cho ngƣời này thọ lạc, ngƣời kia thọ
           khổ và ngƣời khác nữa thọ vô ký. Ví nhƣ sự ăn uống,
           tiêu xài thừa mứa là cái vui của ngƣời dƣ giả đang thọ
           dụng; nhƣng là cái buồn tủi cho ngƣời thiếu thốn khi
           trông thấy, nhƣng cũng chẳng vui, chẳng buồn đối với
           những  ngƣời  không  có  quan  tâm,  chú  ý  đến  nó.  Lại
           nữa, cùng một ngƣời và một đối tƣợng, thọ có thể khác
           nhau  trong  hai  thời  kỳ  hay  hai  hoàn  cảnh  khác  nhau
           (nhƣ trong truyện Kiều nói người  uồn cảnh có vui  âu
            ao giờ). Ðối tƣợng nọ đã có gợi cho ta một loại thọ
           khổ lúc trƣớc, nay có thể lại tạo cho ta thọ lạc, trong
           một hoàn cảnh mới, trƣớc một bối cảnh hoàn toàn khác
           hẳn, nhƣ điều kiện địa dƣ, khí hậu... Ví nhƣ trƣớc kia
           bị bệnh viêm xoang, khi lên núi, hay ra biển gặp luồng
           không khí lạnh thì nhức đầu làm ta có cảm giác khó
           chịu. Nay hết bị bệnh đƣợc lên núi, ra biển hứng làn
           gió mát lạnh thì thật là sảng khoái.
                 8- Ái
                 Do các căn tiếp xúc trần cảnh mà sinh cảm thọ,
           cái gì không vừa ý thì sinh tâm phiền muộn, cái vừa ý

           106
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112