Page 133 - NRCM1
P. 133
Đức Thanh
Ngài Ca Diếp hỏi Phật:
- Tại sao bậc thánh có điên đảo tƣởng mà không
có phiền não, phàm phu có điên đảo tƣởng nhƣng lại có
phiền não?
Phật bảo:
- Sao nói bậc thánh có điên đảo tƣởng?
Ca Diếp nói:
- Bậc thánh thấy con trâu cũng gọi là con trâu,
thấy con ngựa cũng gọi là con ngựa, vậy chẳng phải
điên đảo tƣởng ƣ!
Phật bảo:
- Tƣởng có hai thứ:
Một là thế lƣu bố tƣởng, tức là thế gian đã phổ
biến lƣu hành.
Hai là trƣớc tƣởng, tức là tƣ tƣởng chấp trƣớc
(ƣớc định). Phàm phu ở trong thế lƣu bố tƣởng sinh ra
trƣớc tƣởng nên gọi là điên đảo tƣởng. Bậc thánh chỉ
có thế lƣu bố tƣởng không có trƣớc tƣởng, thế gian gọi
là con trâu thì bậc thánh cũng gọi theo, nhƣng không
chấp thật con trâu. Do không có tƣ tƣởng chấp thật,
nên không có phiền não, chứ chẳng phải bậc thánh có
113
điên đảo tƣởng.
Trích dẫn về tâm vô phân biệt – trí Bát Nhã để
làm sáng tỏ cái “Phân biệt không phải ý”.
Thiền sƣ Khuê Phong nói: “… Chỉ cái thấy biết,
không niệm yêu mến, ác độc, tự nhiên nhẹ nhàng, bi,
trí tự nhiên tăng trƣởng; tội, nghiệp tự nhiên đoạn trừ,
công hạnh tự nhiên tăng tiến. Đã rõ các tƣớng phi
113
“Trong Duy... tƣởng” Duy Lực Ngữ Lục, quyển thƣợng, trang 89, 90 -
Thích Duy Lực.
132