Page 16 - NRCM1
P. 16
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
tôn giáo, tông phái. Vị Phật ta thờ là Phật Thích Ca,
Phật hóa thân.
Vì vô minh che lấp, sự thấy của con ngƣời phải
gắn liền với cặp mắt kính tự ngã, nhƣng họ vẫn an
nhiên không hay biết, cũng nhƣ loài cá ở biển đâu tự
biết mình mặn. Con ngƣời lầm tƣởng rằng mình là sáng
suốt, là thông minh, là thấy biết các sự vật đúng nhƣ
thật, từ đó sinh khởi nhiều thứ tri kiến, tình chấp; cho
đó là tƣ tƣởng, là lẽ sống của tôi, rồi ôm lấy phiền
muộn khi có ai đó xúc phạm đến nó.
“Nhƣ thể bức tranh vẽ ác quỷ, tội nhân ở địa ngục,
con rồng hoặc con cọp từ bàn tay ngƣời. Con ngƣời vẽ
ra, nhìn ngắm rồi sợ hãi. Thật ra ngay nơi hình ảnh
chẳng có gì phải sợ. Tất cả đều là tác phẩm từ ngọn bút
lông do ông tƣởng tƣợng vẽ ra, phân biệt mà có. Xƣa
nay không một vật, ngoại trừ điều ông tự tạo từ vọng
tâm hƣ dối.” 3
Một văn hào ngƣời Pháp, Jean Rostand, trong
quyển “Ce que je crois”, có nói: “Kẻ ngu thì tƣởng là
4
mình biết, ngƣời trí thì biết là mình tƣởng.”
B. Các pháp vô thường mà thấy là thường
Tất cả sự vật trên thế gian này không cố định,
chúng luôn luôn vận động, biến đổi không ngừng. Thời
tiết thay đổi, hạn hán, bão lụt,… muốn chúng theo ý ta
3
“Nhƣ thể… hƣ dối” Vô Niệm, trang 130, Suzuki - Thuần Bạch biên dịch.
4
Quyển "Ce que je crois" viết “les téméraires croient qu‟ils savent, les sages
savent qu‟ils croient”. Trong Ý Tình Thân, trang 41, Thầy Thích Trí Siêu
dịch: "Kẻ ngu thì tƣởng là mình biết, ngƣời trí thì biết là mình tƣởng.”
15