Page 20 - NRCM1
P. 20
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
C. Các pháp vô ngã mà chấp có ngã sở
+ Chấp thân tứ đại này là Ta
Con ngƣời, phần thân thể vật chất (sắc) do tứ đại
(đất, nƣớc, gió, lửa) duyên hợp hình thành, luôn biến
đổi, không có tự tính cố định. Do vô minh khát ái chúng
ta thấy thân này là thiệt, là thƣờng còn nên phải lo cho
nó đƣợc đầy đủ, sang trọng hơn ngƣời. Vì thế cả một
đời ngƣời cứ sống trong lo âu sợ hãi. Lúc còn nhỏ hằng
ngày lo học, cố gắng tiêu hóa một khối lƣợng kiến thức
lớn của nhà trƣờng, vào lớp sợ thầy cô khiển trách, đến
kỳ thi lo lắng không biết có làm bài đƣợc không. Học
xong phải lo kiếm việc làm, vào cơ quan lo bị mất việc.
Công việc tốt, tiền lƣơng nếu tạm ổn thì lập gia đình, lo
sắm xe, sắm nhà, sắm vật dụng gia đình, lo chăm sóc
con cái, lo gom góp để trả nợ vay mƣợn. Ngƣời thành
đạt trong kinh doanh lo thu nhập của mình bị sụt giảm,
lo du lịch giải trí, lo mua sắm thời trang, phƣơng tiện
theo kịp thời đại sợ ngƣời ta chê cƣời là mình lạc hậu.
Lại có ngƣời đã dƣ dả rồi mà vẫn cứ bôn ba lặn lội lo
kiếm tiền. Với lòng ham muốn vô tận của mình, ngƣời
ta viện đủ mọi lý do nhƣ: Sở dĩ tôi còn bôn ba kiếm tiền
là trách nhiệm này, trách nhiệm nọ, hoặc nói là làm cho
vui nhƣ một cách ngụy biện, nhằm tự trấn an, đè nén
những lo âu sợ hãi ở tâm mình. Vậy đó, con ngƣời,
trong đời sống phần lớn thì đã lo ư c cái ăn, nhưng a
phần chưa ăn ư c cái lo. Tức là, hằng ngày cái ăn, cái
mặc,… đã tạm đủ rồi; nhƣng ta lúc nào cũng chƣa thắng
(ăn) đƣợc cái lo, lo cho ngày mai không biết ra sao?
19