Page 19 - NRCM1
P. 19
Đức Thanh
chế biến thảo dƣợc cung cấp miễn phí đến các phòng
khám bệnh từ thiện, nhằm chăm sóc bệnh nhân nghèo.
Nhóm từ thiện này đƣợc đặt tên là “Nhóm Hoa Tâm”.
Công việc làm cũng trôi chảy, đƣợc chính quyền thành
phố tặng Bằng khen. Sau một thời gian tôi tiếp nhận
một công việc từ thiện khác, cần đầu tƣ nhiều thời gian
hơn nên nhóm này đã tan rã. Những lúc rảnh rỗi nhìn
thấy tấm Bằng khen treo còn đó, tôi bùi ngùi xúc động
nhớ lại những công việc của mình, rồi tự hỏi “Nhóm
Hoa Tâm” đã đi về đâu? Nhóm Hoa Tâm chỉ còn lại
trong ký ức của tôi mà thôi. Suy nghĩ một lúc, tôi nhận
ra “Nhóm Hoa Tâm” là một cái tên tạm đặt trong một
điều kiện nào đó. Bản thân nó là một tổ hợp nhiều phần
tử, khi đủ duyên thì thấy nó hiện, hết duyên thì không
thấy nó nữa, nó chẳng có đến, mà chẳng có đi đâu cả.
Do ta lập danh (đặt tên) cho nó và đã có thời gian gắn
bó với nó, rồi bất giác lầm tƣởng nhƣ nó là cố định.
Lúc này bỗng nhiên nhớ lại mà không thấy nó nên tâm
có một trạng thái xúc cảm. Thực sự các pháp là vô
thƣờng, chúng không có một tự tánh cố định, nó chỉ có
tên gọi, chứ không có thƣờng còn. Và tâm tôi bình thản
hơn khi nhớ lại bài kệ trong Trung Quán Luận của Bồ
Tát Long Thọ:
“Các Pháp nhân duyên sinh.
Tôi nói chính là không.
Đó gọi là giả danh.
6
Cũng là nghĩa Trung Đạo.”
6 Bát nhã Tâm kinh thiền giải, trang 13, 14 - Đƣơng Đạo.
18