Page 162 - NRCM1
P. 162
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
Hỏi: Nếu cõi Ta bà có đủ bốn độ, thì chỉ nên ở tại
đây mà lần lƣợt tu hành, cần chi phải cầu sinh Cực lạc?
Đáp: Cõi này tuy đủ bốn độ, nhƣng vì thuộc về
Đồng Cƣ Uế độ, nên ngƣời tu khó trừ nghiệp nhiễm.
Muốn thoát ly nhiễm nghiệp, hành giả phải cầu sinh về
Đồng Cƣ Tịnh độ ở Liên Bang. Nên Tứ Minh Tôn giả
nói: “Cõi Ta bà cảnh duyên trƣợc ác nặng, ngƣời tu
phải chứng đến vị thập tín mới thoát khổ luân. Miền
Cực lạc cảnh duyên thắng diệu nên khi về chín phẩm
đều lên hàng bất thối. Ông há không nghe trong Kinh
Pháp Hoa nói có những vị thọ giáo với Đại Thông Trí
Thắng Nhƣ Lai, từ đó đến nay đã trải qua số kiếp nhƣ
bụi nhỏ của vô lƣợng vô biên cõi Phật mà còn ở nơi địa
vị Thanh Văn hay sao? Ấy đều bởi do mãi thối chuyển
nên phải trải qua thời kiếp lâu xa. Chẳng hạn nhƣ ngài
Xá Lợi Phất tiền kiếp đã chứng đến lục trụ mà còn thối
tâm, huống nữa là hạng tu hành lơ láo ƣ? Nói chung, ở
cõi này vì có nhiều chƣớng duyên, nên ngƣời tu dễ bị
lui sụt. Nên tiên đức đã bảo: Số lƣợng Bồ Tát mới phát
tâm nhiều nhƣ bông xoài, trứng cá, nhƣng kết cuộc còn
lại không đƣợc bao nhiêu.”
Nếu kẻ nào biết hƣớng về Cực lạc, nhờ thắng
duyên bên cõi ấy, dù cho hạng phàm phu thấp thỏi,
cũng lên ngay ngôi bất thối. Đây là lý do tất yếu trong
149
sự cầu sinh, mà các hành nhân nên suy gẫm kỹ.
149
“Nếu cõi… gẫm kỹ” Tịnh hoặc vấn, trang 51, 53 - Hòa thƣợng Thích
Thiền Tâm dịch.
161