Page 164 - NRCM1
P. 164
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
tâm đi khắp các nơi xa lạ nhƣ lúc còn thức. Sự sinh về
Tịnh độ đại để cũng nhƣ vậy.
Các kinh có chỗ nói trong khoảng khảy ngón tay,
liền đƣợc vãng sinh. Có chỗ nói khoảng co duỗi cánh
tay, hoặc nói trong khoảnh khắc. Nên Tự Tín Lục đã
bảo: “Trong khoảnh khắc liền vƣợt qua mƣời muôn ức
cõi, vì tự tâm vốn nhiệm mầu.” Những điểm thí dụ trên
đại ý chỉ cho: Vì sinh trong chân tâm rộng lớn của
mình, nên rất dễ và rất gần đó thôi. Hãy gác qua việc
chân tâm rộng, nay tôi chỉ căn cứ trên tâm lƣợng phàm
phu nhỏ hẹp của ông, lập ra một ví dụ cho dễ hiểu: Ví
nhƣ từ đây sang xứ Tây Thiên Trúc, lộ trình trải qua
nhiều nƣớc và xa hơn mƣời muôn dặm. Có ngƣời tuy
chƣa đi đến Tây Thiên, nhƣng nghe kẻ khác đã đi rồi
trở về thuật lại rành rẽ, để ý ghi nhớ kỹ nơi lòng. Về
sau ngƣời ấy trong khi ngồi nằm, bỗng động niệm nhớ
lại việc trƣớc, suy nghĩ trải qua ngàn dặm đến nƣớc
nào, muôn dặm đến nƣớc nào, và kết cuộc đến xứ
Thiên Trúc ra làm sao; liền thấy hiện ra cảnh giới của
mỗi giai đoạn, lúc nghĩ tới đâu nhƣ thấy mình thân
hành đến ngay nƣớc đó. Sự vãng sinh về Cực lạc cũng
không ngoài đạo lý ấy, trong khoảng khảy ngón tay
hoặc trong một niệm liền đi đến, có chi là khó khăn ƣ?
Nếu ông không tu Tịnh độ mà muốn đến Cực lạc, cố
nhiên là khó; nhƣ Tịnh nghiệp của ông thành tựu thì sự
đến rất dễ dàng. Chỉ cần quyết tâm là sẽ đƣợc mãn
150
nguyện, Phật, Thánh không khi nào có lời nói dối đâu!
150
“Thuyết vãng sinh… dối đâu!” Tịnh hoặc vấn, trang 64, 67 - Đại sƣ
Thiên Nhƣ - Hòa thƣợng Thích Thiền Tâm dịch.
163