Page 168 - NRCM1
P. 168
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
Huệ Minh: “Hãy lắng lòng nghe ta hỏi, trong lúc không
nghĩ thiện, không nghĩ ác, chính ngay lúc ấy cáí gì là bản
lai diện mục của Thƣợng tọa Minh?‟‟
Thƣợng tọa Minh liền ngộ.
Vậy lắng lòng (không nghĩ thiện, không nghĩ ác) lúc
dừng vọng niệm, dứt vọng tƣởng, thì chính ngay lúc ấy
Phật tính hiện tiền rồi (tiếng nào cũng là Phật rồi) 156
Hỏi: “Kinh nói niệm một câu Phật hiệu trừ đƣợc
tội nặng của sự sinh tử trong tám mƣơi ức kiếp”. Điều
này thật khó tin.
Đáp: Lời này xuất phát từ chƣơng “Hạ phẩm hạ
sanh” (Kinh Quán vô lư ng thọ), nói về ngƣời thành
tựu mƣời niệm lúc lâm chung. Ông nghi ngờ tội nặng
của sinh tử trong tám mƣơi ức kiếp là quan trọng, lại
xem thƣờng một niệm lúc lâm chung ƣ?
Nay y theo ba pháp của Thiên Thai tông mà suy
xét, thì chƣa có thể lấy gần xa, nhiều ít mà bàn luận
khinh và trọng.
- Một là ở nơi tâm: Nghĩa là tâm tạo tội hƣ vọng
điên đảo mà sinh khởi. Tâm niệm Phật từ việc nghe
đƣợc thiện tri thức nói về danh hiệu và công đức chân
thật của Phật A Di Đà mà phát sinh.
Một bên giả dối, một bên chân thật, đâu thể so
sánh với nhau đƣợc. Ví nhƣ căn nhà tối muôn năm, ánh
sáng mặt trời vừa soi đến thì tối tăm nhanh chóng đƣợc
156
“Trong Kinh… rồi” Tịnh thực hành vấn áp, trang 152, 153 - Thích
Minh Tuệ.
167