Page 169 - NRCM1
P. 169
Đức Thanh
tiêu tan. Lẽ nào do tối đã lâu ngày mà không thể tan
biến ngay đƣợc.
- Hai là nơi duyên: Nghĩa là tâm si mê, hƣ vọng
tạo tội, do duyên theo cảnh giả dối, điên đảo mà phát
sinh. Tâm niệm Phật là do nghe đƣợc danh hiệu và
công đức chân thật thanh tịnh của Phật, duyên nơi tâm
giác ngộ vô thƣợng mà phát sinh.
Một bên thật, một bên giả dối đâu thể so sánh với
nhau đƣợc. Ví nhƣ ngƣời bị trúng tên độc, mũi tên cắm
sâu, chất độc ngấm vào da thịt, nhƣng một khi nghe âm
thanh của tiếng trống, đƣợc thoa thuốc giải độc thì mũi
tên đƣợc đẩy ra, chất độc liền đƣợc tiêu trừ. 157
Dẫn thêm câu chuyện ông Thi Lợi Bạt Đề do có
nhân niệm Phật nên đƣợc Phật độ:
Thuở xƣa, khi Phật còn ở đời, có ông Thi Lợi Bạt
Đề đến một trăm tuổi mới cầu xin xuất gia. Các vị
trƣởng lão nhƣ Ca Diếp, Xá Lợi Phất, nhập định quán
sát trong 84.000 kiếp về trƣớc thấy ông thiếu căn lành
nên không cho. Đến khi Nhƣ Lai đi khất thực trở về,
thấy ông khóc lóc cầu xin, liền chấp thuận. Các vị
trƣởng lão hỏi duyên cớ. Đức Thế Tôn đáp: “Thi Lợi
Bạt Đề trƣớc 84.000 kiếp, tiền thân là lão tiều phu, bị
cọp đuổi gấp leo lên cây niệm một câu “Mô Phật”. Do
thiện căn ấy đến nay mới gặp Ta, và sẽ đƣợc đắc độ. Vì
nhân lành kiếp trƣớc của ngƣời này quá lâu xa, nên sức
158
đạo nhãn của các ông không thể thấy biết đƣợc”.
157
“Kinh… trừ” Tịnh thực hành vấn áp, trang189, 190 - Thích Minh Tuệ.
158
“Dẫn thêm… đƣợc” Phật học tinh yếu, thiên thứ 3, trang 217 - Hòa
thƣợng Thích Thiền Tâm.
168