Page 94 - NRCM1
P. 94

NHẬN RA CHÍNH MÌNH

                        TA LÀ GÌ? TA TỪ ĐÂU ĐẾN?
                              CHẾT ĐI VỀ ĐÂU?

                 *Ta là gì?
                 Cái mà ngƣời đời thƣờng gọi là Ta, rồi xem nhƣ
           là một chủ thể độc lập thƣờng còn; thật ra nó là một
           hợp thể gồm có phần sinh lý và phần tâm lý trong đó.
                 Phần sinh lý (sắc chất hay thân): Thân thể của ta
           gồm  thể  đặc  nhƣ  da  thịt,  xƣơng;  thể  lỏng  nhƣ  nƣớc
           mắt, mồ hôi, máu, tân dịch; thể động nhƣ hơi  thở…;
           thể nhiệt nhƣ sức nóng trong cơ thể. Trong Phật học
           gọi chung là tứ đại: đất, nƣớc, gió, lửa.
                 Phần tâm lý: Gọi là tâm của ta nghe có vẻ độc
           lập,  thật  ra  nó  là  những  khái  niệm,  những  ƣớc  mơ,
           những kỹ năng, những tri giác suy tƣởng, những tình
           cảm  vui  mừng  (hỷ),  giận  (nộ),  buồn  bực  (ai),  lạc
           quan  (lạc),  yêu  thƣơng  (ái),  ghét  (ố),  ham  muốn
           (dục). Trong Phật học chia những thứ ấy thành bốn
           nhóm: thọ, tƣởng, hành, thức.
                 Tổng hợp hai phần này lại gọi là ngũ uẩn, tức là
           sắc, thọ, tƣởng, hành, thức. Uẩn nghĩa là chứa, hay tích
           tụ, nhƣ  sắc  uẩn  chứa  nhóm  tứ  đại, thọ  uẩn  chứa  sáu
           cảm thọ của căn, thức uẩn chứa sáu thức phân biệt của
           căn,… Năm uẩn này do duyên hợp giả có, nó không có
           tự tính cố định, nên ta nói nó là không, là vô ngã.
                 Con ngƣời vọng chấp thân-tâm này là thƣờng còn

           và có chủ tể là vô minh, thí dụ tôi muốn thân này tồn
           tại vĩnh viễn có đƣợc không? Muốn nó không bị bệnh
           có đƣợc không? Còn về mặt tâm lý, tƣ tƣởng của tôi
                                                                       93
   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99