Page 97 - NRCM1
P. 97

Đức Thanh

           của  mình  (Cũng  nhƣ  thấy  kho  chứa  vàng,  liền  chấp
           mình là vàng).
                 Dòng tâm thức chứa đựng cái Ta ngã chấp (A lại
           da Thức và Mạt na Thức) không mất đi khi thân này
           bị hoại, khi tái sinh vào thân khác nó vẫn còn đó. Đợi
           đủ duyên để hiện hành, giúp ta trải nghiệm đời sống
           mới, cái đời sống mà chính tâm ta đã huân tập trƣớc
           đó cho nó.
                 Thiền  sƣ  Tổ  Nguyên  nói:  “Kẻ  phàm  phu  suốt
           ngày cứ chạy đuổi theo tình thức mà kết nghiệp hoặc
           thiện hoặc ác, rồi theo nhân đã tạo mà cảm quả. Đến
           lúc lâm chung, thấy cõi đất tối đen, lúc ấy thần  thức
           gặp đƣợc chỗ có duyên, thấy một đốm sáng, chạy đến
           thấy cha mẹ hai tƣớng giao cấu, bèn khởi ra ý tƣởng
           yêu ghét, dồn cái tƣởng ấy, rồi nhẩy vào hai giọt nƣớc
           đỏ trắng, giống nhƣ đá nam châm hút sắt. Trong chớp
           mắt những khuấy động kia dừng lại, bây giờ ở trong
           thai lần lƣợt trải qua năm giai đoạn:
                 Bảy ngày đầu gọi là tạp uế. Bấy giờ tinh cha và
           huyết mẹ lắng lại nhƣ váng sữa mỏng, cùng hòa hợp
           với nhau gọi là tạp, chẳng sạch gọi là uế. Bảy ngày thứ
           hai gọi là thƣơng bào, giống nhƣ huyễn đậu. Hình dáng
           của thƣơng bào nhƣ sữa gần đặc, nhƣng mà chƣa sinh
           ra máu. Bảy ngày thứ ba gọi là ngƣng kết, lần đầu có
           dáng ngƣng đọng lại nhƣ có máu. Bảy ngày thứ tƣ gọi
           là  ngƣng  hậu,  lần  lƣợt  cứng  chắc,  năm  tạng  lần  lần

           sanh. Bảy ngày thứ năm gọi là hình vị, lúc bấy giờ gió
           bên trong thổi nên sinh ra hình dáng của các căn: một
           thân mình và tứ chi sai khác, bảy ngày thứ năm ngũ
           96
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102