Page 100 - NRCM1
P. 100

NHẬN RA CHÍNH MÌNH

                 - Không có ta vậy ai tu, ai giải thoát?
                 Khi tâm biết đạo, hiểu đạo tu tập loại trừ tà kiến,
           chấp ngã, ái dục thì tâm giải thoát. ”Do nhƣ thật quán
           với chánh trí tuệ nhƣ vậy, tâm ly tham, đƣợc giải thoát,
           không có chấp thủ các lậu hoặc”.
                 - Không có ta thì ai vãng sinh Cực lạc?
                 Do  tâm  chuyên  cần  niệm  Phật,  nhớ  tƣởng  Phật,
           đến khi ngũ uẩn tan rã, tâm vãng sinh về Cực lạc. Nói
           theo Duy thức học thì những chủng tử A lại da Thức
           biến  hiện  ra  một  thân  chánh  báo  và  một  cảnh  y  báo
           tƣơng ứng với cảnh Cực lạc.
                 - Vô ngã ai chứng A la hán? Ai thành Phật? Ai
           nhập Niết bàn?
                 Khi tâm không còn chấp ngã, bao nhiêu ô nhiễm
           ái dục đƣợc diệt trừ thì tâm đó chứng A la hán. Tâm vô
           ngã và thành tựu vô lƣợng công đức thì tâm đó thành
           Phật.  Tâm  vô  ngã  là  Niết  bàn  chứ  không  có  ai  nhập
           Niết bàn. Các vị A la hán khi chứng quả, thân vẫn là
           thân  cũ,  nhƣng  tâm  hoàn  toàn  mới  hẳn,  trong  sạch
           không còn chấp ngã, không còn bóng dáng của cái Ta.
           Tâm là nền tảng của sinh tử và Niết bàn. Khi tâm mê
           mờ vô minh thì gọi là chúng sinh, khi tâm giác ngộ,
           giải thoát thì gọi là Phật, Bồ Tát, A la hán. “Tâm, Phật,
           chúng sinh, tam vô sai biệt”, tâm, Phật, chúng sinh cả
           ba đều không khác. Bởi vì thể tánh của Phật là tâm, thể
           tánh  của  chúng  sinh  cũng  là  tâm.  Nhƣng  vẫn  có  sự

           khác biệt trên phƣơng diện tƣớng và dụng. Tâm Phật là
           tâm vô ngã thanh tịnh, dung thông pháp giới, nên hiện
           ra báo thân và ứng thân trang nghiêm thần thông tự tại.
                                                                       99
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105