Page 233 - Phẩm Tam Quốc
P. 233

§23. ĐỂ TRỤ GIỮA DÒNG NƯỚC

                  Sau khi nghe lời khuyên của Lỗ Túc và Gia Cát Lượng, Tôn Quyền thức
               thời độ thế, suy xét kỹ càng mới quyết định liên hợp với Lưu Bị, chống lại

               Tào Tháo. Nhưng tiến hành một cuộc chiến quan trọng đầy nguy hiểm như
               vậy không thể không tính đến khả năng về mặt quân sự. Vậy, ai là người giúp
               Tôn Quyền phân tích về khả năng đó, và cuối cùng, Tôn Quyền đã có quyết
               sách và sự bố trí như thế nào?

                  Ở tập trước chúng ta đã nói, Lỗ Túc nói rõ lợi hại với Tôn Quyền, nói
               thẳng ra rằng “Tướng quân nghênh đón Tào, hòng được yên thân”, từ đó, Tôn
               Quyền đã quyết tâm chống lại Tào Tháo. Nhưng Lỗ Túc chỉ giúp Tôn Quyền
               tính rõ về món nợ chính trị, không giúp được Tôn Quyền về mặt quân sự mà
               thực chất thì đây mới là vấn đề quan trọng. Rõ ràng Lỗ Túc đã hiểu được như
               vậy  nên  mới  đề  nghị  Tôn  Quyền  nhanh  chóng  triệu  Chu  Du  –  đang  trên

               đường đi Phiên Dương (nay là huyện Phiên Dương, Giang Tây) về gấp. Sau
               khi nhận được lệnh, Chu Du quay về Sài Tang ngay.
                  Trong Tam quốc chí. Lỗ Túc truyện có ghi rõ việc này, nguyên văn là “Khi
               đó  Chu  Du  nhận  lệnh  đến  Phiên  Dương,  Túc  khuyên  triệu  Chu  Du  về”.

               Nhưng Chu Du truyện không nói việc này, chỉ nói Tôn Quyền triệu tập hội
               nghị khẩn cấp, ở đó mọi người đều chủ trương đầu hàng, vấp phải sự chỉ trích
               mạnh mẽ của Chu Du. Vì vậy, lúc chú dẫn Chu Du truyện Bùi Tùng Chi lấy
               làm bất bình thay cho Lỗ Túc. Bùi Tùng Chi nói, Lỗ Túc là người đầu tiên đề
               xuất phải chống lại Tào Tháo (lập kế chống Tào công, Túc là người đầu tiên),

               quan điểm của Chu Du bất quá là tương đồng với Lỗ Túc (ngầm giống với
               Túc), mới có thể “cùng lập công lớn”. Nhưng trong Chu Du truyện không có
               một chữ nào nhắc tới, mưu hoạch trước đó của Lỗ Túc, khiến người ta có
               cảm giác “kế kháng cự đó” là của một mình Chu Du, như vậy là phủi sạch
               công lao của Lỗ Túc (gạt bỏ cái tốt của Lỗ Túc).

                  Có thể Bùi Tùng Chi đã nói hơi nặng. Trần Thọ viết như thế, chắc gì là
               muốn “gạt bỏ cái tết của Lỗ Túc” chẳng qua chỉ là tiếc mực như vàng, không
               muốn nhắc lại, nếu không phải thế thì đã chẳng có mấy câu như trong Lỗ Túc
               truyện. Cũng vậy, quan điểm của Chu Du cũng vị tất là “ngầm giống với Túc,
               chỉ sợ là “quá giống”, nếu không đã chẳng có chuyện Lỗ Túc đề nghị Tôn

               Quyền triệu gấp Chu Du về. Nếu Chu Du cũng giống bọn Trương Chiêu, đều
               thuộc phái đầu hàng, Lỗ Túc mời Chu Du quay về, chẳng phải đã gây thêm
               phiền hà cho mình sao? Lỗ Túc đâu có ngốc đến thế.
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238