Page 234 - Phẩm Tam Quốc
P. 234

Cứ vậy mà xét, thì màn kịch “lấy trí khích Chu Du” trong Tam quốc diễn

               nghĩa  đã  trở  thành  chuyện  khôi  hài  buồn  cười,  chẳng  đứng  đắn  chút  nào.
               Theo cách nói của Tam quốc diễn nghĩa thì thứ nhất, kiến nghị triệu Chu Du
               về không phải Lỗ Túc, mà là chủ ý của “Ngô quốc thái”. Thứ hai, Chu Du
               cũng không phải được Tôn Quyền triệu về, mà là tự về. Chu Du được tin
               quân Tào đông tiến, nên vội vã trở về, kết quả: “sứ chưa đi, Chu Du đã trở
               về”. Thứ ba, sau khi về đến Sài Tang, Chu Du không vội đi gặp Tôn Quyền,
               trước hết gặp văn thần võ tướng Đông Ngô, sau đó là gặp Gia Cát Lượng,

               sáng sớm ngày thứ hai mới đi gặp Tôn Quyền. Thứ tư, lúc gặp mặt số người
               đó, thái độ của Chu Du hết sức mềm mỏng, gặp người nói tiếng người, gặp
               quỷ nói tiếng quỷ. Chờ khi mọi người đi khỏi Chu Du mới “không ngớt cười
               nhạt”. Thứ năm, lúc này Gia Cát Lượng, Chu Du lại hát điệu đầu hàng, làm
               cho Lỗ Túc mụ mẫm cả đầu óc, tận khi Gia Cát Lượng nói tới câu “nhốt hai
               nàng  Kiều  ở  bên  Đông  Nam”  trong  bài  phú  đài  Đồng  Tước,  Chu  Du  mới

               nhảy lên và hiện nguyên hình, và cũng mới có lời nói khẳng khái chủ trương
               chống Tào trong hội nghị hôm sau. Đây chính là Khổng Minh dùng trí khích
               Chu Du, Tôn Quyền quyết kế phá Tào Tháo”.
                  Rõ ràng ở đây phần hư cấu và phần kịch quá nhiều. Như “Ngô quốc thái”

               là chuyện bịa ra. “Ngô quốc thái” vẫn là em gái Ngô phu nhân, cùng Ngô phu
               nhân đều là vợ Tôn Kiên. Chuyện này không có trong sử, có nhiều khả năng
               không phải vậy. Theo Tam quốc chí. Ngô phu nhân truyện, năm đó Tôn Kiên
               thấy Ngô phu nhân (lúc này phải gọi là Ngô cô nương) tài mạo song toàn, nên
               muốn cầu hôn; nhưng gia tộc bên nữ lại “hiềm vì Kiên ngông cuồng”, chuẩn

               bị cự tuyệt, Tôn Kiên vừa xấu hổ vừa căm hận. Ngô cô nương liền nói, việc
               gì phải vì một đứa con gái mà chuốc lấy hoạ? Nếu phải gả cho người chẳng
               ra gì thì đó cũng là số mệnh! Lúc này Ngô gia mới gả con gái cho Tôn Kiên.
               Mọi người nghĩ xem, ngay cả Ngô phu nhân, lúc đầu Ngô gia cũng có muốn
               gả đâu, thì làm sao lại còn thêm một cô em gái họ Ngô nữa?

                  Vậy vì sao phải tạo ra một “Ngô quốc thái” giả? Vì đối với quá trình quyết
               sách của Tôn Quyền Tam quốc diễn nghĩa lại nói khác. Hồi thứ bốn mươi ba
               và hồi thứ bốn mươi tư trong Tam quốc diễn nghĩa nói, sau khi Lỗ Túc và
               Gia Cát Lượng về đến Sài Tang, Lỗ Túc mời Gia Cát Lượng ra nghỉ ở nhà
               khách  còn  mình  thì  đi  gặp  Tôn  Quyền.  Đúng  vào  lúc  Tôn  Quyền  và  mọi

               người đang bàn về lá thư của Tào Tháo, mọi người đều chủ trương đầu hàng,
               riêng Lỗ Túc có ý kiến phản đối. Cũng tức là Lỗ Túc nói chuyện với Tôn
               Quyền trước lúc Tôn Quyền nói chuyện với Gia Cát Lượng. Thứ tự này khác
               với trong Tư trị thông giám, nhưng rõ ràng là hợp lý hơn nhiều.
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239