Page 259 - Phẩm Tam Quốc
P. 259

Sau lúc Mã Siêu sinh nghi, họ Tào lại có tính toán mới. Theo lời chú dẫn

               Ngụy thư của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Vũ đế kỷ và Tam quốc chí
               – Hứa Chử truyện, Tam quốc chí – Mã Siêu truyện, sang ngày thứ ba, Tào
               Tháo lại gặp mặt Hàn Toại. Lần này có cả Mã Siêu và thái độ Tào Tháo cũng
               khác lần trước. Tại hiện trường có một “hàng ngựa gỗ” làm bình phong, Tào
               Tháo cho Hứa Chử cầm dao đứng ở phía sau, rõ ràng là không tin tưởng Mã
               Siêu. Sự thực chứng tỏ họ Tào cảnh giác là đúng. Mã Siêu có ý tập kích Tào
               Tháo trong lần gặp mặt này, chỉ vì sợ Hứa Chử mà chưa dám ra tay.

                  Còn chuyện nữa cũng đáng nói trong lần gặp mặt này. Đó là lúc Tào Tháo
               ung dung xuất hiện trước mọi người, các thuộc tướng của Mã Siêu, Hàn Toại
               trên lưng ngựa đều chắp tay vái chào. Anh em binh sĩ giành nhau tụ thành

               một đám đông, mong được nhìn thấy Tào Tháo. Họ Tào cười, nói với mọi
               người: “Tào Tháo cũng chỉ là một người bình thường, không hề có bốn mắt,
               hai miệng, chỉ hơn một chút trí tuệ mà thôi”. Lũ bộ hạ của Mã Siêu, Hàn Toại
               nghe nói vậy mới đưa mắt nhìn trước sau, phát hiện thấy Tào Tháo “ánh mắt
               ngời sáng, đã bố trí năm ngàn quân thiết kỵ vây quanh”, ai nấy kinh hồn lạc
               phách. Đấu chí sụt giảm, sức chiến đấu rã rời.

                  Nhân đó, Tào Tháo lại sử dụng một kế khác. Họ Tào gửi cho Hàn Toại một
               bức thư, rồi cố ý khoanh chỗ nọ, đánh dấu chỗ kia, vờ như Hàn Toại đã sửa
               chữa. Tào Tháo nói những gì trong thư, chúng ta không biết và cũng không

               quan trọng. Quan trọng là mấy điểm ngài Trương Tác Diệu đã chỉ rõ: 1- Tào
               Tháo đoán biết thế nào Mã Siêu cũng xem thư; 2- Lời lẽ trong thư bóng bẩy,
               có nhiều cách hiểu khác nhau; 3- Nhìn thư biết ngay người nhận thư đã sửa
               chữa. Kết quả là Mã Siêu đã xem thư, đã nghi ngờ, hết tin Hàn Toại.

                  Chúng ta đều biết, trong lúc liên quân tác chiến, điều sợ nhất là chủ soái
               bất hòa. Hàn Toại, Mã Siêu nghi ngờ lẫn nhau, lòng quân dao động, trận đánh
               không thể thắng lợi. Tào Tháo nắm đúng thời cơ, một trận đã đuổi Hàn Toại,
               Mã  Siêu  ra  tận  Kinh châu.  Sau  thắng  lợi,  Tào  Tháo  để  Hạ  Hầu  Uyên  giữ
               Tràng An, còn mình trở về Nghiệp Thành vào năm sau, năm Kiến An thứ
               XVII (Công nguyên năm 212). Về sau Hàn Toại bị các tướng Tây Bình, Kim

               Thành giết chết, vào năm Kiến An thứ XX (Công nguyên năm 215) cũng là
               năm Tào Tháo đánh Trương Lỗ; Mã Siêu đầu hàng Lưu Bị vào năm Lưu Bị
               công phá Lưu Chương năm Kiến An thứ XIX (Công nguyên năm 214).
                  Sẽ nói tới sự kiện thứ hai – đánh Tôn Quyền.

                  Một trong những mục đích Tào Tháo đánh Hàn, Mã là trừ hậu họa. Quan
               Trung đã bình định, muốn bàn bạc trước khi tiến đánh Tôn Quyền. Trong lúc
   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264