Page 262 - Phẩm Tam Quốc
P. 262

nhưng đội quân dẫn đầu lại lạc đường, lạc vào quân doanh Trương Vệ. Quân

               Trương Vệ tưởng quân Tào nhân đêm tối đến tập kích, nên sợ quá mà tan.
               Tào Tháo được tin, nhân lợi thế mà đổi lệnh lui quân thành lệnh tiến công.
               Thế ngữ lại nói, xông vào quân doanh Trương Vệ không phải là quân Tào mà
               là mấy ngàn hươu nai. Cao Tộ là bộ tướng của Tào Tháo cho đánh trống gõ
               chiêng tập hợp quân lính. Trương Vệ tưởng đại quân kéo tới, nên sợ quá đầu
               hàng. Tóm lại, lúc đầu Tào Tháo đánh Trương Lỗ rất khó khăn, nhưng tin vui
               thắng trận lại rất nhanh chóng. Vì vậy Vương Sán có thơ ca ngợi: “Người ta

               theo thần võ, sao được nhọc quân lâu”. Nhưng tôi cho rằng, nói Tào Tháo
               thắng lần này là “Theo thần võ”, không bằng nói tập đoàn Trương Lỗ đã mất
               hết ý chí chiến đấu.

                  Tập đoàn Trương Lỗ vừa đánh đã tan. Tháng mười một năm đó, Trương
               Lỗ đã đầu hàng, được Tào Tháo ưu đãi. Trương Lỗ đầu hàng, Hán Trung
               thuộc Tào Tháo. Hán Trung là cửa ngõ, là yết hầu của Ích châu. Lấy xong
               Hán Trung đã có thể ra tay với Thục quận. Cho nên vừa lấy xong Thục quận
               làm cho Lưu Bị đang chiến đấu tranh giành Kinh châu phải lo lắng, cả vùng
               Thành Đô vô cùng hoang mang. Theo chú dẫn Phó tử của Bùi Tùng Chi trong
               Tam quốc chí – Lưu Hoa truyện, bấy giờ “trong Thục một ngày kinh động

               hàng mấy chục lần”, Lưu Bị (nói chính xác là Lưu Bị lưu giữ Thành Đô) luôn
               phải giết người mà vẫn không yên (Tuy Bị đã giết nhưng vẫn không yên).
               Trong tình hình đó, thừa thắng tiến tới, thừa thế vào Thục, đạp bằng Ích châu,
               tiêu diệt Lưu Bị, phải nói đó là một phương án có thể nghĩ tới.

                  Hai vị chủ bạ (mạc liêu cao cấp tham dự cơ yếu) của Tào Tháo khi đó là
               Lưu Hoa và Tư Mã Ý đều đưa kiến nghị, mong chủ thực thi. Kiến nghị của
               họ được ghi riêng trong Tam quốc chí -Lưu Hoa truyện và Tấn thư – Tuyên
               đế kỷ. Lưu Hoa nói, sau khi minh công lấy xong Hán Trung, người Thục
               nghe mà khiếp đảm. Chỉ cần thúc quân tiến tới thì Thục quận có thể “truyền

               hịch mà lấy”. Lúc này Thục quận đang trong tay Lưu Bị. Lưu Bị là anh hùng,
               tiếc là phản ứng hơi chậm, vào Thục chưa lâu, uy vọng chưa cao. Với sự thần
               võ của minh công, với thịnh thế quân ta, vào Thục lúc này “không gì ngăn
               cản nổi”. Nếu để lỡ thời cơ, để Lưu Bị kịp hoàn hồn thì phiền phức lớn. Vì
               sao vậy? Vì Lưu Bị có minh tướng Gia Cát Lượng, giỏi đường trị nước; võ có
               Quan Vũ, Trương Phi làm tướng cầm đầu ba quân. Gia Cát Lượng có thể an

               định dân Thục, Quan Vũ, Trương Phi biết giữ nơi hiểm yếu. Nước hiểm dân
               theo thì khó mà đánh đổ!
                  Tư Mã Ý cũng coi đây là thời cơ thuận lợi lớn. Lúc này hai nhà Lưu Bị,
   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267