Page 267 - Phẩm Tam Quốc
P. 267

trận chiến Xích Bích thì khác. Công lao của họ Tào không còn nhiều như

               trước, dã tâm cũng bộc lộ rõ ràng hơn. Mọi người cũng cảm thấy bất mãn.
               Trong triều, như chú dẫn Tư trị thông giám của Hồ Tam Tỉnh đã nói: “có
               người muốn mượn cớ bại trận ở Xích Bích để lật Tào Tháo, nhân đó mà thay
               thế (bại trận ở Xích Bích hy vọng của Tào Tháo đã tổn thất, người Trung
               Quốc muốn nhân đó mà thay); mặt khác, có người đã cảnh giác và hoài nghi
               về lòng trung và sự gian trá của Tào Tháo. Trước đây số người này không
               nhiều,  không  công  khai.  Sau  trận  chiến  Xích  Bích  thì  nhiều  lắm,  đâu  đâu

               cũng có.
                  Tào Tháo thấy rõ điều này. Vì vậy, sau trận chiến Xích Bích trước lúc đánh
               Mã Siêu, Hàn Toại, vào tháng mười hai Kiến An năm thứ XV (Công nguyên

               năm 210), họ Tào đã cho ban bố một đạo giáo lệnh, tức là Nhượng huyện tự
               minh bản chi lệnh cũng gọi là Thuật chí lệnh, chúng ta đã nói rõ ở tập hai
               phần Câu đố gian hùng. Câu chuyện bắt nguồn từ việc Hán Hiến đế gia tăng
               đất phong cho Tào Tháo. Chúng ta đều biết, sau khi rước Hiến đế về huyện
               Hứa, Tào Tháo được phong là Vũ Bình hầu. Vũ Bình là một huyện lớn, thực
               vạn hộ. Bởi vậy Vũ Bình hầu là Huyện hầu cũng là Vạn hộ hầu. Đẳng cấp đó
               là rất cao, cao hơn cha và ông những hai cấp, phong tước của Tào Đằng và

               Tào  Tung  là  Đình  hầu  (Phí  Đình  hầu),  trên  Đình  hầu  là  Hương  hầu,  trên
               Hương hầu là Huyện hầu. Kiến An năm đầu (Công nguyên năm 196), Viên
               Thuật, Viên Thiệu, Lã Bố, Lưu Biểu vẫn nguyên, Tào Tháo đã là Huyện hầu,
               địa vị cao sang.

                  Thoáng cái đã mười lăm năm trôi qua, lúc này Tào Tháo đã không thỏa
               mãn với chức vị Vạn hộ hầu. Nhưng Huyện hầu đã là cấp bậc cao nhất, nếu
               phong nữa sẽ là tước công, tước vương. Điều đó là không thể hoặc tạm thời
               là không được. Thế là hoàng đế bù nhìn liền tăng thêm đất phong cho họ Tào,
               phong tặng thêm ba huyện hai vạn hộ ở Giáp Hạ (nay là huyện Thái Khang,

               Hà Nam), Thứ (nay là huyện Thứ Thành, Hà Nam), Hộ (phía đông huyện
               Lộc Ấp, Hà Nam). Tào Tháo ban bố Nhượng huyện tự minh bản chí lệnh có
               ý từ chối đất phong ba huyện hai vạn hộ.

                  Đây là màn kịch Tào Tháo tự biên tự diễn và cũng là mánh khóe thường
               dùng hòng tăng thêm danh vọng. Sự việc thực đơn giản, nếu không phải là
               diễn kịch làm trò, thì là nhường thực. Nhưng thực tế thì thế nào? Theo chú
               dẫn Ngụy thư của Bùi Tùng Chi trong Tam quốc chí – Vũ đế kỷ, ba huyện
               hai vạn hộ phong tặng Tào Tháo đã được thu hồi, nhưng mấy hôm sau ba
               người con của Tào Tháo lại được phong hầu. Tào Thực là Bình Nguyên hầu,
   262   263   264   265   266   267   268   269   270   271   272