Page 298 - Phẩm Tam Quốc
P. 298

học đệ tử mới được miễn trừ dao dịch. Vì vậy năm hai mươi chín tuổi trở

               thành đệ tử của Kinh học đại sư Trịnh Huyền, sau này được Viên Thiệu gọi
               vào  trong  quận  nhận  chức  Kỵ  đô  úy  (quan  thống  soái  Vũ  Lâm  kỵ  binh).
               Chúng ta đều biết, Viên Thiệu là người nghe không lọt tai những lời trái ý.
               Thôi Diễm khuyên Thiệu không nên đánh Tào Tháo. Viên Thiệu không nghe,
               kết quả là bại trận ở Quan Độ. Sau khi Viên Thiệu mất, Viên Thượng và Viên
               Đàm giành nhau Thôi Diễm, họ Thôi đành phải “cáo bệnh từ chối”, kết quả là
               bị giam vào ngục. May sao được Trần Lâm cứu giúp mới thoát chết.

                  Sau khi Tào Tháo công phá Nghiệp Thành, Thôi Diễm liền theo Tào Tháo.
               Kiến An năm thứ XIII (Công nguyên năm 208), Tào Tháo phế bỏ tam công,
               phục  hồi  chế  độ  thừa  tướng  và  tự  nhận  chức  thừa  tướng.  Trong  phủ  thừa

               tướng có Đông Tào và Tây Tào lo việc tuyển chọn cán bộ. Tây Tào quản các
               bộ ở trung ương, Đông Tào quản việc địa phương và quân đội. Thôi Diễm
               từng làm việc ở cả hai nơi. Bùi Tùng Chi chú dẫn Tiên hiền hành trạng nói,
               lúc nhận chức ở Đông, Tây Tào, Thôi Diễm đã tuyển chọn được vô số nhân
               tài ưu tú “văn võ người tài đều được xem xét đề bạt”, tùy tài mà sử dụng,
               không dựa vào tình cảm, dẫn đến “Triều đình mạnh mẽ, thiên hạ thái bình”,
               tuyệt không dùng kẻ hủ bại, xây dựng một triều đình đầy hy vọng.

                  Bấy giờ Thôi Diễm đúng là một danh sĩ đức cao vọng trọng. Thôi Diễm
               lúc nhỏ tính tình đôn hậu, ít lời nhỏ tiếng, tướng mạo đường đường, vẻ một

               nhân tài. Tam quốc chí từng nói; “thanh thế cao vời, đôi mắt ngời sáng, râu
               dài  bốn  thước,  trông  rất  uy  thế”;  Tiên  hiền  hành  trạng  lại  nói:  Thôi  Diễm
               “trong sáng ngời ngời, nhìn xa học rộng, hành sự đúng đắn, chính sắc trong
               triều”,  cũng  là  thanh  liêm  trung  trinh,  nho  nhã  chuẩn  xác,  làm  việc  đúng
               đường, dáng vẻ đường hoàng, lẫm liệt ở trong triều. Nghe nói, không những
               người trong triều đều sùng kính Thôi Diễm (triều sĩ ngưỡng vọng) mà ngay
               cả Tào Tháo cũng phải nể phục (Thái tổ cũng kính nể). Thực tình, Tào Tháo

               muốn Thôi Diễm đến nhận chức ở Đông Tây Tào vì Diễm có thể biến đổi con
               người từ tham lam thành thanh liêm (người tham mộ danh thành thanh liêm),
               người dũng cảm được khích lệ thêm (tráng sĩ được khích lệ). Chính Tào Tháo
               đã nói như vậy. Tào Tháo coi Thôi Diễm là thủ lĩnh của mọi người, là tấm
               gương cho các quan, (có thể làm gương cả một thời) xem như là mẫu mực
               của thời đại.

                  Nhưng là một người như vậy mà vẫn bị Tào Tháo giết, vu khống để giết.
               Lý do để giết là “có bụng phỉ báng”. Coi “có bụng phỉ báng” làm tội danh để
               giết người vốn là sự suy luận bừa bãi, hơn nữa không thể nói là Thôi Diễm
   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303