Page 300 - Phẩm Tam Quốc
P. 300

Thôi Diễm nhất định để bản vương phải động dao động búa hay sao? Thôi

               Diễm nghe nói vậy liền gật đầu, đó là sai lầm của tôi, không biết Tào công lại
               có ý đó (giết tôi không thích hợp, không biết công có ý đó). Thế rồi thanh
               thản tự tận.
                  Không cần phải phân tích cái chết của Thôi Diễm, biết ngay đó là án oan.

               Tào Tháo như bị kích động, thất thường. Tội danh đã dùng cũng ngang như là
               “có thể có mà”. Vì vậy nhiều người đã phản đối. Theo Tam quốc chí – Mao
               Giới truyện, Mao Giới – người đã ở Đông Tào duyện cùng Thôi Diễm tuyển
               chọn cán bộ vô cùng bất mãn. Những kẻ mật báo ti tiện và lũ người bợ đỡ đã
               báo chuyện đó với Tào Tháo, Tào Tháo lại bừng bừng nổi giận, tìm ra chỗ sơ
               suất để hạ ngục hỏi tội Mao Giới. Mao Giới vẫn thản nhiên bình tĩnh trình

               bày, xưa nay những người bị ghen ghét, bị hãm hại, bị giết oan không thể kể
               hết. Mao Giới, quan từ huyện lại nay là đại thần triều đình, đã mang tội với
               nhiều người, muốn tìm mấy sai sót có khó gì đâu? Mao Giới chỉ mong được
               một lần đáp trả giữa triều đình. Nếu Mao Giới phải quanh co ấp úng, thì xin
               xử thần cực hình, tức là gia quan tiến tước (ngày xử hình cũng là ngày được
               ban tặng), lấy thủ cấp của thần tức là thiên ân lồng lộng (ban kiếm đến, tức là
               trọng thưởng). Không thể phủ nhận được mấy lời đó của Mao Giới. Sau đó

               thì Hoàn Giai – người luôn ủng hộ Tào Tháo, còn chủ trương Tào Tháo nên
               làm hoàng đế (cùng với một số người khác nữa) đứng ra cứu giúp, Tào Tháo
               mới tha chết cho Mao Giới, nhưng vẫn phải bãi quan.

                  Có người không lấy làm ngạc nhiên về chuyện này, ví như Tôn Thịnh từng
               nói “Ngụy Võ luôn dùng hình, để mất chính”. Chúng ta cũng không hiểu, bởi
               vì điều đó khác hẳn với chủ trương và con người Tào Tháo trước đây. Xem ra
               khi có nhiều quyền lực và nhiều dã tâm thì lúc này Tào Tháo không còn là
               Tào  Tháo  năm  xưa  nữa!  Nhưng  vấn  đề  là  Tào  Tháo  dù  bị  kích  động  thất
               thường, nhưng chưa đến đoạn thần kinh tác loạn, cũng chưa đến đoạn như

               một kẻ điên rồ vô duyên vô cớ giết người bừa bãi. Tào Tháo giết người luôn
               có  nguyên  nhân.  Nhưng  có  điều  lạ,  án  của  Thôi  Diễm  rõ  ràng  là  án  oan,
               nhung  vì  sao  Thôi  Diễm  không  muốn  trình  bầy  phản  biện  như  Mao  Giới,
               ngay cả giải thích cũng không chịu? Có thể có hai cách giải thích về lời nói
               của Thôi Diễm, vì sao Tào Tháo muốn quanh co hiểu nhầm? Cuối cùng thì
               Tào Tháo và Thôi Diễm có quan hệ gì? Vì sao Tháo phải giết Thôi Diễm, và

               vì sao Thôi Diễm phải tự sát?
                  Trần Thọ giải thích là “ỷ vào cái cũ mà bất kính”. Trần Thọ nói: “Thái Tổ
               hay nghi, có gì mà không làm, Khổng Dung nước Lỗ, Hứa Du, Lâu Khuê
   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305