Page 41 - Phẩm Tam Quốc
P. 41

triều Linh đế. Niên hiệu Vĩnh Thọ năm đầu (năm 155) thời Hoàn đế, Tào

               Tháo ra đời, niên hiệu Hi Bình thứ III (công năm 174) thời Linh đế, Tháo ra
               làm quan. Hai triều Hoàn, Linh đế được coi là thời kỳ hỗn loạn nhất, đen tối
               nhất của 400 năm vương triều Hán. “Thời Hoàn Linh đế” được coi là thời vua
               hôn thần gian, chính trị hủ bại. Như thời Linh đế, triều đình là nơi mua quan
               bán tước, giá cả văn bằng được rao bán công khai. Như cấp quan một thạch
               giá một vạn tiền, cấp huyện phó bốn trăm thạch giá bốn trăm vạn, cấp chính
               bộ hai ngàn thạch giá hai ngàn vạn, như hàng tam công thì tăng thêm một

               ngàn vạn. Đó là chuyện mua bán. Nếu chính thức được bổ nhiệm thì giao một
               nửa số tiền. Số tiền này không phải họ lấy từ hầu bao ra, chờ khi ra làm quan,
               họ vơ vét của trăm họ. Triều đình biết chuyện, nhưng mắt nhắm mắt mở, vờ
               như không nghe không thấy. Lúc đo s có một người là Tư Mã Trực được bổ
               nhiệm làm Thái thú. Lúc giấy ủy nhiệm đến, họ muốn anh ta giao tiền, còn
               nói: nghĩ tới hoàn cảnh khó khăn của gia đình sẽ giảm cho ba trăm vạn. Tư

               Mã Trực cảm thán, là cha mẹ của dân, phải vơ vét của dân để cầu quan, thực
               không nỡ! Liền từ quan! Triều đình thấy xôi hỏng bỏng không, hạ lệnh không
               cho từ quan. Tư Mã Trực hết cách, đành phải tự sát ở giữa đường. Trước lúc
               lâm chung còn để lại di thư, chửi rủa, coi đây là điềm gở mất nước, một thời
               chuyện đó làm rung động cả triều dã.

                  Lúc này mới thấy Tư Mã Trực đã chết uổng. Cuối cùng thì việc bán quan ở
               triều Linh đế không những không ngừng mà ngày càng nhiều hơn. Tào Tung,
               cha của Tào Tháo, quan đến thái úy, nghe nói đã phải bỏ ra cả ức, coi như
               thỏa được cơn nghiện chức “Tam công” (ít lâu sau bị miễn). “Tam công” là

               địa vị cao quý, không ít người đã nghiện nó. Thời đó có người là Thôi Liệt,
               một người danh giá, xuất thân thư hương môn đệ, là danh sĩ Ký châu. Thôi
               Liệt chăm chỉ gắng sức là quận thú, quan tới cửu khanh. Thấy mọi người đi
               mua quan, Thôi Liệt cũng theo làm chuyện đó. Bấy giờ có Trình phu nhân là
               bảo mẫu của hoàng đế cho hay có thể mua được chức với giá hời, Thôi Liệt
               liền giao một nửa số tiền cho Trình phu nhân, hoàng đế liền triệu đại hội công
               khanh, mở Thôi Liệt là tư đồ. Nhưng rồi hoàng đế hối hận luôn, vì thấy mình
               đã nói chuyện mua bán lỗ vốn trước mặt mọi người. Trình phu nhân nghe

               thấy  mà  cuống,  liền  nói  chức  quan  của  Thôi  Liệt  đã  mua  bằng  cách  nào?
               Trình phu nhân nhận mình đã giúp để Thôi Liệt có được chức quan đó! Lời
               vừa dứt, công khanh đã ồ lên, dựa vào đàn bà để có chức, chẳng bằng bỏ tiền
               ra mua!

                  Thôi Liệt đã mất mặt vì chuyện đó, ngay đến đứa con cũng không vui. Con
               Thôi Liệt là Thôi Quân, quan tới chức Hổ bôn trung lang tướng. Một hôm
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46